Đại Nha Hoàn Của Khương Gia - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-02 10:40:10
Lượt xem: 1,179
Trong mơ có cha dạy ta từng chiêu từng thức, có Tần sư huynh thay ta gánh tội, có ta đánh cho đám sư điệt lăn lóc khắp nơi, có ta đề phòng Lý tướng quân như đề phòng kẻ trộm, có ta bị A Ngư lôi đi luyện võ...
Còn nữa, còn có đại tiểu thư chọn vải vóc may y phục cho ta, chải đầu cho ta, dạy ta đọc sách.
Từ lâu rồi, đại tiểu thư đã không còn cao hơn ta nữa, nhưng nàng thật sự vừa giống mẹ, vừa giống tỷ tỷ, đối với ta tốt vô cùng.
Trong mơ, đại tiểu thư bày cho ta một bàn đầy món ngon, nàng nói, Tiểu Trúc, mau về nhà ăn cơm đi.
Ta nói ta đến ngay đây, đến ngay đây!
Rồi ta tỉnh dậy.
Tiếc là tỉnh dậy không có đại tiểu thư, cũng chẳng có món ngon nào, chỉ có ánh mắt lo lắng của sư điệt, và một trận đòn nhừ tử của Tần sư huynh.
Ta tỉnh dậy trong một căn nhà ở Bắc Địa, sư điệt nói ta đã hôn mê suốt ba ngày ba đêm, nếu không phải hắn là bậc thầy y thuật, còn ta thì có sức khỏe như lợn rừng, thì giờ chắc đã lên thiên đàng gặp cha rồi.
Trong lúc ta hôn mê, đã xảy ra hai chuyện lớn.
Chuyện lớn thứ nhất là, sau khi Lý tướng quân ra khỏi núi, hắn đã tập hợp binh mã đánh một trận tập kích bất ngờ, trực tiếp xông vào doanh trại địch, lấy đầu tướng giặc, quân ta đại thắng.
Nước Dạ Lan đã phái sứ giả đến cầu hòa, bày tỏ nguyện ý tôn chúng ta làm tông chủ quốc.
Hoàng đế vì thế mà vui mừng mở yến tiệc suốt ba ngày liền.
Nhân cơ hội này, Lý tướng quân lấy lý do cánh tay bị thương nặng để giao lại binh quyền.
Hoàng đế giả vờ từ chối một chút rồi đồng ý.
Tuy nhiên, để bù đắp, hoàng đế vẫn giữ cho hắn danh hiệu tướng quân và ban thưởng rất nhiều thứ.
Chuyện lớn thứ hai là, Nhu Nghi công chúa đã trở về kinh thành.
Nàng ta tâu xin hoàng đế cho phép hủy hôn ước, đồng thời xin được gả đến Dạ Lan với thân phận công chúa hòa thân.
Hoàng đế từ chối, nhưng Nhu Nghi công chúa nói, nàng ta không muốn lấy một người tàn phế, hơn nữa hiện giờ nàng ta đi hòa thân với thân phận công chúa của tông chủ quốc, nhất định sẽ là mẹ của vị vua tương lai của Dạ Lan.
Như vậy, nước Dạ Lan sẽ mãi mãi thần phục.
Hoàng đế vô cùng động lòng, nhanh chóng đồng ý với thỉnh cầu của nàng ta, đồng thời nhỏ một giọt lệ thương cảm cho Lý tướng quân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-nha-hoan-cua-khuong-gia/chuong-10.html.]
Sau đó, hoàng đế chợt nhớ ra, trước đây Lý tướng quân đã từng đính hôn, đối phương còn là người trong mộng của hắn ta.
Thế là để thể hiện sự nhân từ của mình, hoàng đế đã thỉnh Thái hậu ban hôn lại cho Lý tướng quân và vị hôn thê đã sa cơ lỡ vận của hắn.
Đến đây, mọi chuyện đều viên mãn.
Nghe xong một tràng dài lòng vòng này, ta há hốc mồm, chỉ cảm thấy còn ly kỳ hơn cả hí kịch!
Quả nhiên, chúng ta không thể hiểu nổi thế giới của người đọc sách!
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Không biết vì sao, ta bỗng nhớ lại lần đầu gặp Nhu Nghi công chúa, nàng ta kiêu hãnh, điềm đạm, cao quý biết bao, lại nhớ đến lúc nàng ta mặc y phục của ta, trịnh trọng hành lễ với ta và những người ở lại, ta nghĩ, đây mới đúng là việc nàng ta nên làm.
Tương lai, nàng ta nhất định sẽ sống tốt, phải không?
Sau khi có thể đi lại được, ta lập tức quay về kinh thành, không một phút chậm trễ.
Nhưng vừa nhìn thấy đại tiểu thư, ta vẫn không nhịn được mà lùi lại một bước.
Mặt đại tiểu thư lạnh tanh, như sử dụng khinh công, nàng đến trước mặt ta thật nhanh, giơ tay tát ta một cái.
Rồi nàng ôm chầm lấy ta, nước mắt cứ thế tuôn rơi như mưa.
Ta nhẹ nhàng ôm lấy nàng, trời ơi, sao nàng lại gầy trơ xương thế này!
Ta vừa định lên tiếng, đại tiểu thư đã đau lòng nói: “Tiểu Trúc, muội gầy đi rồi. Lần sau đừng làm chuyện như vậy nữa, biết không?”
Ta vội vàng gật đầu, “Tiểu Trúc nghe lời.”
Những nha hoàn khác bên cạnh đại tiểu thư kể, từ khi ta rời đi, đại tiểu thư đã cố gắng hết sức, bệnh tình cũng dần khỏi hẳn.
Nàng vừa tìm mọi cách để có tin tức của ta và Lý tướng quân, vừa lo lắng vừa hối hận.
Đại tiểu thư luôn nói với họ rằng, nàng biết rõ Tiểu Trúc đơn thuần và bốc đồng, nàng không nên nói những lời như vậy.
Lý tướng quân sống c.h.ế.t chưa rõ, nếu Tiểu Trúc có mệnh hệ gì, nàng sẽ day dứt cả đời.
Nhìn đại tiểu thư đang khóc như mưa, ta vụng về không biết phải an ủi nàng thế nào cho phải.
Ta liếc mắt nhìn ra bông hoa ngoài cửa sổ, cố gắng nặn ra một câu: “Đại tiểu thư, người nhìn xem, xuân đến rồi.”
【Hết】