Đại Nha Hoàn Của Khương Gia - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-09-02 09:53:10
Lượt xem: 1,223
Ta suy nghĩ một chút, lấy một bông hoa từ chiếc bình bên cạnh, giơ tay b.ắ.n lên một chỗ nào đó trên xà nhà, một bóng đen xoay tròn rơi xuống.
Đại tiểu thư kêu lên một tiếng, trốn sau lưng ta, hai a hoàn thân cận của nàng hét lên.
"Có thích khách! Mau đến đây!"
Nghe thấy tiếng hét, bóng đen vội vàng nhảy qua cửa sổ bỏ chạy.
Chẳng mấy chốc, gia đinh ùa vào, lão gia và phu nhân cũng đến.
Phu nhân ôm đại tiểu thư vào lòng, nhẹ nhàng an ủi.
Lão gia tức giận ra lệnh cho người lục soát khắp sân hết lần này đến lần khác.
Đại tiểu thư mặt mày khó hiểu, còn ta thì ngơ ngác.
Ta vừa vào phòng đã phát hiện ra người đó, còn tưởng là ám vệ của đại tiểu thư, hóa ra là thích khách sao?
Biết thế ta đã không ném hoa làm gì, ta có cả một ống tay áo đầy phi đao cơ mà!
Ngay hôm đó, phu nhân đã thăng ta lên làm đại nha hoàn, phụ trách bảo vệ đại tiểu thư.
Làm đại nha hoàn thật tốt, tiền nhiều việc ít lại được ăn ngon!
Buổi tối, đại tiểu thư nằm trên giường, ta ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ, nàng hỏi ta: "Tiểu Trúc, ngươi có nhìn thấy rõ mặt người đó không?"
Ta gật đầu: "Có nhìn thấy, hắn khá đẹp trai, dưới mắt có một nốt ruồi."
Đại tiểu thư không nói gì.
Ta lại nói: "Người đừng sợ, cũng do lần này ta không biết hắn là kẻ xấu, lần sau gặp lại, ta nhất định sẽ g.i.ế.c hắn."
Đại tiểu thư xoay người lại, đối diện với ta, mỉm cười: "Không được đâu, hắn là vị hôn phu tương lai của ta đó."
Nhìn ta há hốc mồm, đại tiểu thư lại nói: "Nhưng mà đánh một trận thì được."
Ta gật đầu thật mạnh, không thành vấn đề!
Đại tiểu thư cười lớn, rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
Ta nhìn dung nhan thanh tú như ngọc của nàng khi ngủ, không khỏi nghĩ, nàng xinh đẹp như vậy, vị hôn phu tương lai cũng đẹp trai như vậy, thì đứa con của họ sẽ đẹp đến nhường nào!
Hơi muốn xem rồi đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-nha-hoan-cua-khuong-gia/chuong-2.html.]
Nhưng sau khi ta ba lần tóm được vị hôn phu tương lai của đại tiểu thư từ trên xà nhà, năm lần từ dưới cửa sổ, và tám lần từ trên cây xuống, ta vẫn không thành công đánh hắn một trận.
Có hai lý do chính, một là hắn quá giỏi chạy trốn, hai là ta phát hiện ra đại tiểu thư không ghét hắn.
Lấy ví dụ lần cuối cùng ta lôi hắn ra từ gầm giường của đại tiểu thư, có thể thấy, đại tiểu thư thật sự tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi chỉ vào vị hôn phu tương lai nói: "Lý tướng quân, chúng ta còn chưa thành thân, huynh đặt danh tiết của ta ở đâu, đặt ta ở đâu?"
Đúng vậy, đúng vậy!
Ta gật đầu phụ họa, chuẩn bị ra tay.
Nhưng đại tiểu thư lại gọi ta lại, nàng nói: "Tiểu Trúc, để huynh ấy đi."
Nàng lại nói: "Lý tướng quân, nếu còn có lần sau, Uyển Anh sẽ hủy hôn."
Không giống nàng ấy mọi khi chút nào, nếu nàng thật sự ghét thứ gì đó, ghét một ai đó, thì sẽ không có "lần sau" nào cả.
Vì vậy ta nghĩ, có lẽ đại tiểu thư không ghét hắn.
Nhưng tên xấu xa đó không biết, nghe đại tiểu thư nói xong, hắn liền đứng im bất động, đôi mắt đào hoa kia bỗng chốc mất đi ánh sáng.
Cuối cùng, hắn hướng về phía đại tiểu thư hành lễ, nói: "Là Lý mỗ đường đột... Ta chỉ là, chỉ là..."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Chưa đợi hắn nói hết câu "chỉ là", ta đã ném hắn ra ngoài.
Hầy, nhìn thì cũng ra dáng tướng quân lắm, sao lại là một kẻ nói lắp chứ!
Ta lắc đầu, đại tiểu thư mà thành thân với hắn thì thật là đáng tiếc.
Lần tiếp theo ta gặp Lý tướng quân là bảy ngày sau đó.
Lần này hắn đi vào từ cổng chính của Khương phủ, mang theo rất nhiều quà, nghe nói ngoài ta ra, ngay cả con mèo của đại tiểu thư cũng có phần.
Sau khi bái kiến lão gia và phu nhân, họ để đại tiểu thư cùng Lý tướng quân đi dạo trong vườn.
Đương nhiên không chỉ có hai người, ta cũng đi theo.
Lý tướng quân và đại tiểu thư đi từ đầu vườn đến cuối vườn, trong lúc đó, hắn không ngừng nháy mắt với ta.
Ta tức điên lên, người này làm sao vậy!
Sao lại dám nháy mắt đưa tình với một a hoàn như ta trước mặt vị hôn thê tương lai của mình!
Ta trừng mắt lại, dùng ánh mắt cảnh cáo hắn: Nháy mắt nữa là ta ra tay đấy!