Đại Thiếu Gia Hối Hận Chưa? - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:50:48
Lượt xem: 69
14.
Tôi đứng tựa vào xe, hít một hơi thật sâu, nhưng vẫn không thể vơi bớt phiền não trong lòng.
Tim đau như thể bị người ta đ.â.m một nhát, đến mức tay tôi cũng bắt đầu run lên.
Tôi che ngực, cố gắng nhịn xuống cơn đau.
Không, Hứa Thanh Hàm, bây giờ chưa được.
Chu Diên Xuyên đang bắt đầu cảm thấy hối hận, sắp kết thúc rồi.
Trong khoảng thời gian này, tôi đã đưa anh ta quay trở lại rất nhiều nơi đầu tiên của chúng tôi, sau đó chụp ảnh cùng nhau, rồi giao cho anh ta một nhiệm vụ, đó là làm thành một album, đại diện cho những năm tháng chúng ta đã đi qua cùng nhau.
Tôi nói với anh ta, những tấm ảnh này sẽ trở thành những kỷ niệm đẹp của chúng ta sau này.
Lúc anh ta làm album, mỗi khi viết xuống tên của một địa điểm, anh ta sẽ dừng lại rất lâu.
Tôi biết, anh ta đang hồi tưởng.
Sự trả thù của tôi là thật, những cảm xúc đó cũng vậy.
Tôi muốn lợi dụng sự áy náy của anh ta để đ.â.m cho anh ta một nhát.
Có đau không?
Tôi còn đau hơn anh cả trăm lần.
Vì những năm tháng đó, tình yêu của tôi là hoàn toàn trong sáng.
Tôi không thể thua anh, vì tôi yêu được, thì tôi cũng bỏ xuống được.
Chỉ là một lần chọn sai người mà thôi.
Lúc hoàn hồn lại, trước mắt tôi lại có một chai nước.
Tôi nhìn lên, Trầm Châu Bạch đứng dưới ánh sáng.
"Tôi thấy cả rồi."
Hắn nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-thieu-gia-hoi-han-chua/chuong-10.html.]
"Cho dù thế, cô vẫn muốn kết hôn sao?"
Tôi không uống nước hắn đưa cho.
Hắn hỏi tôi: "Có hối hận không?"
Tình yêu đã cho đi, tôi không hối hận.
"Có muốn xem xét tôi một chút không?" - Hắn nửa thật nửa đùa nhìn tôi.
Tôi tức đến bật cười.
Đàn ông đều như vậy cả à? Lúc tôi trao cả trái tim cho anh ta, anh ta không buồn mảy may quan tâm, đến lúc tôi thu hồi lại hết thảy tình cảm của mình, anh ta lại đến, nói tôi xem xét anh ta?
"Trầm Châu Bạch, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi không có cảm giác gì với anh, ngay cả khi tôi và Chu Diên Xuyên chia tay, tôi cũng sẽ không chọn anh."
"Tại sao chứ? Trong vòng tròn luẩn quẩn này, chúng ta phù hợp với nhau nhất mà, chúng ta cũng đã quen biết nhiều năm, hiểu rõ nhau nhất."
Tôi hừ lạnh một tiếng: "Nên tôi bắt buộc phải chọn giữa 1 trong 2 người à? Không có các người tôi không sống nổi hay gì?"
"Không phải thế..." - Hắn muốn giữ tay tôi lại, nhưng lại bị tôi tránh đi.
Vừa lúc một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau: "Hai người đang làm cái gì vậy?"
Tôi quay lại, nửa sườn mặt Chu Diên Xuyên ẩn trong bóng tối, ánh mắt anh ta đen kịt, vô cùng lạnh lẽo.
Khí thế của anh ta vô cùng mạnh mẽ, anh ta lao tới, đ.ấ.m vào mặt Trầm Châu Bạch một cú.
Trầm Châu Bạch lập tức phản ứng lại, đánh trả lại Chu Diên Xuyên một đấm.
"Trầm Châu Bạch, mày muốn đánh chủ ý lên người Hứa Thanh Hàm sao, mày có tin tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày không?!" - Mắt Chu Diên Xuyên đỏ bừng, tràn đầy lửa giận.
Trầm Châu Bạch cũg không chịu thua, đ.â.m một nhát vào tim anh ta: "Chu Diên Xuyên, mày là cái thá gì? Mày dám nói ban đầu mày tiếp cận cô ấy không phải vì thù hắn với tao sao?
"Mày dám nói rằng tình cảm của mày với cô ấy là thuần khiết sao?"
"Tao muốn có được cô ấy, nhưng cô ấy chưa từng đi quá giới hạn, mày thì sao? Cô ấy có biết mày có một ả em gái mưa bên ngoài không?
Trong nháy mắt, Chu Diên Xuyên sững sờ tại chỗ.
Anh ta hoảng sợ nhìn về phía tôi.
Anh ta nói: "Vợ, em nghe anh giải thích."