Đại Thiếu Gia Hối Hận Chưa? - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:49:09
Lượt xem: 64
9.
Ngày hôm sau, tôi đi chọn lại đồ cưới, nhưng có đưa ra cái nào tôi cũng tỏ vẻ không vừa ý.
Tôi cố ý để Chu Diên Xuyên đi chọn cùng tôi cả ngày, đến cuối cũng không ưng cái nào.
Trên đường về, tôi thở dài: "Tiếc quá, tại em vụng về cả."
Chu Diên Xuyên cười cười: "Không sao, cứ từ từ chọn là được."
Tôi nhìn thẳng vào mắt anh ta: "Chu Diên Xuyên, váy cưới hư rồi, hay chúng ta không làm đám cưới nữa nhé?"
Anh ta bất ngờ phanh gấp, tôi bị quán tính đẩy về phía trước.
Tôi đập đầu vào tay Chu Diên Xuyên, là anh ta chắn cho tôi: "Em có sao không?"
Tôi lắc đầu.
Tôi giả vờ hỏi: "Anh sao vậy? Em chỉ đùa chút thôi mà."
Anh ta siết c.h.ặ.t t.a.y tôi, ôm chầm lấy tôi: "Cục cưng, anh không đựng chịu nổi trò đùa này của em, em không biết anh đã chờ đợi ngày này bao lâu rồi sao?"
Thật sao?
Nhưng Chu Diên Xuyên, đây không phải là vở kịch anh viết sẵn rồi đấy à?
Đi chọn váy cưới cùng tôi, viết thiệp mời cùng tôi, cùng tôi tạo nên những kỷ niệm hạnh phúc, rồi sau đó lại đ.â.m tôi một nhát thật mạnh.
Tôi chỉ đang thành toàn cho anh thôi mà?
Anh sợ cái gì cơ chứ?
Về đến nhà, cửa vừa đóng lại, còn chưa kịp cởi giày, Chu Diên Xuyên đã đè tôi vào tủ giày.
Thân thể nóng bỏng ôm chặt lấy tôi, những nụ hôn dồn dập rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-thieu-gia-hoi-han-chua/chuong-6.html.]
Anh ta vội vã muốn phát tiết cảm xúc của mình.
Tôi tránh ra được, nhẹ nhàng đẩy anh ta ra: "Chu Diên Xuyên, em khó chịu, không muốn làm."
Câu nói này như tạt vào người anh ta một gáo nước lạnh, cả người anh ta đông cứng lại.
Như đang muốn tìm ra mang mối gì đó từ biểu cảm của tôi.
Một lúc lâu sau, anh ta thở dài, ôm lấy tôi, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve trên bụng tôi: "Dạ dày vẫn còn đau à?"
Tôi không gật đầu cũng không lắc đầu.
Anh ta hôn lên tóc tôi: "Em ngồi nghỉ một lát đi, anh tắm xong ra nấu cơm cho em."
Điện thoại vừa lúc lóe sáng lên.
Tôi mở khóa, nhìn thấy tin nhắn của cô gái kia.
"A Diên à, em vẫn chưa nhận được thiệp mời đâu đó "nhu thuận đáng yêu".jpg."
"À với cả, bác Chu bảo ami em đến công ty anh một chuyến đó, đơn xin việc của em được duyệt rồi, anh thấy em có giỏi không ~"
"Hi vọng mọi chuyện sẽ suôn sẻ, vậy là em có thể gặp anh mỗi ngày, đưa cơm trưa em tự tay làm cho anh rồi."
Tôi nhẹ nhàng đặt điện thoại lại chỗ cũ.
Rồi mở cuốn nhật ký chuẩn bị hôn lễ ra.
Tôi viết: "Đếm ngược đến ngày cưới còn 19 ngày, hôm nay mình và A Diên đi chọn đồ cưới, tiếc quá, không có cái nào vừa ý cả, có lẽ vì gần đây anh ấy gầy đi nhiều, nhưng không sao đâu, nghĩ đến việc sắp được trở thành cô dâu của anh ấy, mình thật sự rất vui, anh ấy cũng giống thấy giống mình đúng không?"
Lật về trước, tôi bổ sung thêm vài trang nữa.
"Đếm ngược đến ngày cưới còn 30 ngày, A Diên mất tích, mình không tìm thấy anh ấy, mình dùng máy tính bảng xem đi xem lại khu vực tổ chức lễ cưới, khóc suốt một đêm, mắt cũng sưng húp cả lên."
……
"Đếm ngược đến ngày cưới còn 20 ngày, A Diên đã trở về rồi, mình thật sự rất sợ, phải chăng do mình ép anh ấy gấp quá nên khiến anh ấy sợ hãi bỏ đi? Đó là lỗi của mình, mình không nên như vậy, chỉ là mình yêu anh ấy quá thôi."
……
Những lời này, sẽ là món quà đ.â.m thẳng vào tim tôi để dành tặng cho anh ta.