Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại vương bách hóa xuyên không trở thành mẹ kế ác độc không được chào đón - Chương 536

Cập nhật lúc: 2024-09-20 21:47:10
Lượt xem: 15

Chuong 536: Nhập Số Lượng Lớn Vũ Khí Lậu

 

 

 Lý Nguyên Thanh nở nụ cười, hắn rất vui vẻ, bất cứ lúc nào, thê tử đều tin tưởng hắn. Đây là niềm tự hào của nam nhân. Hai phu thê sửa soạn đàng hoàng lại, rồi mới đi ra khỏi phòng. Lý Nguyên Thanh đến thư phòng, hắn còn muốn tìm hiểu một số chuyện. Còn Liễu Phán Nhi đi vào phòng khách, tiếp đãi Cửu công chúa. Cửu công chúa đang uống trà, nhìn thấu Liễu Phán Nhi đang ngại ngùng, liền luôn miệng khen ngợi. "Tỷ tỷ gặp được tỷ phu, gương mặt đỏ bừng giống như được dặm má hồng, khí sắc tốt thật." Liễu Phán Nhi sờ khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, chớp mắt. "Không cần ngưỡng mộ, sau này muội cũng như thế, phu nhân nhà tỷ tiểu biệt thắng tân hôn, nói một ít chuyện riêng tư cũng là điều bình thường."

 

 

 Cửu công chúa đang uống nước trái cây ngọt ngào, nhưng lại cảm thấy không ngọt nữa, còn có chút đắng chát.

 

 

 "Tỷ thật may mắn, có thể gặp được nam nhân tuyệt vời giống như Lý chỉ huy. Trách không được lúc trước Vệ Lam quận chúa, cứ mãi nhớ thương, muốn nắm giữ Lý Nguyên Thanh.”

 

 

 Liễu Phán Nhi cười: "Nam nhân tốt trên đời còn rất nhiều, muội không nên lo lắng, muội cũng sắp có rồi."

 

 

 Nghĩ đến hình ảnh Cố Thiệu đỏ tai với mình ngày hôm nay, trong lòng Cửu công chúa cam thấy hơi vui.

 

 

 "Trước kia muội không dám, nhưng bây giờ lá gan đã lớn hơn, kết quả rất tốt, nếu biết như thế này, ở kinh thành muội đã làm rồi."

 

 

 Liễu Phán Nhi trấn an: "Công chúa, cơm ngon không sợ muộn, nóng lòng sẽ không có kết quả tốt, đừng có lo lắng, sẽ luôn có cơ hội.

 

 

 Buổi tối, Liễu Phán Nhi đi nghỉ ngơi sớm. Lý Nguyên Thanh cũng vội vàng trở về phòng.

 

 

 Người ngoài đều cho rằng phu thê hai người tiểu biệt thắng tân hôn.

 

 

 Nhưng thật ra, hai người ở trên giường, tiến vào không gian, bắt đầu chỉnh sửa hình ảnh, tài liệu đã tìm được.

 

 

 Mặc dù Liễu Phán Nhi đã sửa lại rồi, nhưng Lý Nguyên Thanh còn đang xem tài liệu nguyên thủy, toàn bộ đều xem qua một lần.

 

 

 Lý Nguyên Thanh đã từng làm việc này, còn chuyên nghiệp hơn Liễu Phán Nhi rất nhiều.

 

 

 Thông qua nhiều tài liệu, thì biết được nhiều tin tức hơn, nhất là những chuyện có liên quan đến Thần Vương.

 

 

 Nhìn thấy có tên của một số người, thật sự là ngoài suy đoán của Lý Nguyên Thanh. Triệu Ngự Sử ở trên triều thường xuyên buộc tội các phiên vương ở địa phương, nhất là Thần Vương, nhưng đa số nói về chuyện sủng thiếp diệt thê, và các loại chuyện nhỏ.

 

 

 Hoàng đế tất nhiên sẽ không vì mấy chuyện nhỏ này mà trừng phạt thúc thúc của mình, dù sao hắn ta là cháu trai, không thể xen vào chuyện nhà của thúc thúc.

 

 

 Nhưng không ngờ người này là gián điệp mà Thần Vương cài vào trong kinh thành. Nói chung, may mà nhờ Lý Nguyên Thanh và Cố Thiệu tra ra, không thì không ai biết những người này cấu kết với Thân Vương. Tra ra được nhân chứng, sau đó lấy lời khai, rõ ràng đến từng chỉ tiết, rất dễ làm. Lý Nguyên Thanh cố gắng chịu đựng một đêm, nên lúc rạng sáng, mới đi ngủ được một lúc.

 

 

 Ban ngày còn có việc, nên chỉ có thể để buổi tối xem.

 

 

 Sau khi đảm bảo không còn bỏ sót tin tức quan trọng nào nữa, Lý Nguyên Thanh liền căn cứ vào kế hoạch hiện tại, để điều chỉnh lại kế hoạch ban đầu.

 

 

 Lúc đó Cố Thất Lang trở về Cố gia, lấy được tin từ Tam thúc, rồi trở ve báo tin với Kawamoto Jiro.

 

 

 diro nghe Cố Tấn nói, liền ghi nhớ trong lòng.

 

 

 Nếu lần này bọn họ có thể thành công buôn lậu, hơn một trăm chiếc thuyền, tiết kiệm được mấy chục vạn lượng bạc nộp thuế.

 

 

 Mà thứ quan trọng nhất trong những món đồ này, chính là những loại vũ khí bằng sắt.

 

 

 "Cố huynh, gần đây huynh vất vả rồi, đệ mời huynh dùng cơm, uống rượu."

 

 

 Cố Tấn lộ vẻ lo lắng, khuyên bảo Kawamoto Jiro, vẻ mặt rất khó xử.

 

 

 "Xuyên huynh, bức thư này mặc dù ta phát hiện ở trong phòng của Tam thúc, nhất định bây giờ hẳn là Lý chỉ huy sứ đang nhìn Tam thúc chằm chằm. Con duong nay, co thuy quan cua han di tuần tra, nếu như bị bắt gặp, Lý Nguyên Thanh sẽ cố ý gây khó dễ.

 

 

 Nếu lúc đó bị lộ tẩy, hàng hóa mấy trăm ở trên thuyền kia sẽ bị tịch thu, hay lân này các ngươi nộp thuế đi?" "Hàng hóa mấy ngàn vạn lượng bạc, phải nộp thuế gần trăm vạn lượng bạc." Kawamoto Jiro nhíu mày, sau đó lắc đầu. "Ngươi chỉ cần lấy tin tức từ Tam thúc là được, còn những thứ khác, ta sẽ sắp xếp." Cố Tấn lắc đầu: "Ta cảm thấy không an toàn, tóm lại, đây là ta nhắc nhở các ngươi. Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, các ngươi cũng không thể trách ta không nhắc nhở các ngươi." Kawamoto Jiro cười, vỗ sau lưng của Cố Tấn. "Cố huynh yên tâm, bọn ta cũng không chỉ có mỗi con đường của huynh." "Bọn ta kinh doanh ở Kim Lăng nhiều năm, nếu như lúc trước không phải Tổng đốc cùng chỉ huy sứ bị điều đi, thì bọn ta cũng không khổ cực như thề này.

 

 

 Mỗi năm chỉ cần lấy ra một phần bạc nhỏ đưa cho bọn họ, thì ở Trường Giang và ven biển Đại Chu không ai dám ngăn cản bọn ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dai-vuong-bach-hoa-xuyen-khong-tro-thanh-me-ke-ac-doc-khong-duoc-chao-don/chuong-536.html.]

 

 

 Sau khi Tam thúc và Lý chỉ huy của huynh đến, bọn ta còn chưa thăm dò, nên không dám làm bậy, cũng may có ngươi là huynh đệ tốt, giúp đỡ cho bọn ta rất nhiều."

 

 

 Cố Tấn nghe như thế, liền thở phào nhẹ nhõm, gương mặt lộ vẻ vui sướng.

 

 

 "Ngươi giúp ta nhiều như thế, ta biết Xuyên huynh cũng muốn tốt cho ta, ta cũng muốn có nhiều bạc, không cần lo lắng về chi tiêu, mỗi ngày trôi qua đều sung sướng, chỉ cần đọc sách là được. Nếu như các ngươi còn được những người khác giúp đỡ, thì ta cũng yên tâm rồi, ta cũng không hỏi về người đó, các ngươi cũng không được nói cho ta biết, chỉ cần đảm bảo chuyến hàng này của chúng ta, vận chuyển an toàn ra người là được."

 

 

 Kawamoto Jiro vừa rồi mặt ngoài rất bình tính, nhưng hắn ta cũng đang quan sát Cố Tấn.

 

 

 Nếu Cố Tấn muốn tìm hiểu vào sâu hơn, thì chắc chắc có âm mưu.

 

 

 Nhưng Cố Tấn không muốn đào sâu, chỉ yên phận, rất phù hợp với cách làm việc của hắn ta.

 

 

 "Cố huynh yên tâm."

 

 

 Kawamoto Jiro nở nụ cười.

 

 

 "Hôm nay ngươi cùng Tam thúc đi nghênh đón Cửu công chúa, nàng ta có xinh đẹp không?”

 

 

 Cố Tấn gật đầu, trong lời nói đều khen ngợi.

 

 

 "Đương nhiên là xinh đẹp rồi, đây là công chúa của Đại Chu đó."

 

 

 Kawamoto Jiro cũng rất tò mò: "Ở phủ mở tiệc chiêu đãi Cửu công chúa, Cố huynh, ngươi có thể dẫn theo ta trở ve được không?”

 

 

 Cố Tấn do dự: "Tam thúc ta..."

 

 

 "Ta chỉ muốn nhìn xem nhan sắc của công chúa, cũng không có ý gì khác, ngay cả tâm nguyện này của ta, ngươi cũng không làm được sao?"

 

 

 Cố Tận đã bị cuốn vào chuyện này, không còn cách nào, mới gật đầu.

 

 

 "Được, đợi đến khi phủ tổng đốc tổ chức yến hội, chào đón Cửu công chúa, ta sẽ dẫn ngươi đi."

 

 

 "Nhưng mà công chúa là lá ngọc cành vàng, là muội muội mà hoàng đế yêu thương, sủng ái nhất, nếu ngươi mạo phạm công chúa, lúc đó mạng nhỏ của ngươi sẽ mất, nên đừng trách ta không nhắc nhở."

 

DTV

 

 Kawamoto Jiro nở nụ cười: "Cố huynh yên tâm, ta biết nặng biết nhẹ mà." Kawamoto Jiro nhận được thư, dâng lên, hắn ta dựa vào nội dung của Cố Tấn, đọc thuộc lòng và viết ra.

 

 

 Vốn dĩ hắn ta muốn bảo Cố Tấn chép lại từ chỗ Tam thúc, nhưng Cố Tấn lại vô cùng cẩn thận, kiên quyết không viết, sợ để lại dấu vết.

 

 

 Cố Tấn cẩn thận như thế, làm cho Kawamoto Jiro cùng với Sakata lkego càng thêm tín nhiệm.

 

 

 Sakata Ikuko nhìn thấy chữ trên bức thư, thở phào nhẹ nhõm và luôn miệng khen ngợi.

 

 

 "Ngươi làm không tệ, ta sẽ tăng lương bổng cho ngươi, lô hàng lần này không được để sai sót."

 

 

 Bên trong thuyên, trên chứa đựng các loại trà, đồ sứ, tơ lụa, và các loại hàng hóa bình thường.

 

 

 Nhưng phía dưới hầm bí mật, đều là vũ khí được chế tạo từ sắt.

 

 

 Có những vũ khí này, thì binh lực của gia tộc Kawamoto .Jiro có thể mạnh hơn một bậc.

 

 

 Việc thâu tóm thế lực xung quanh chỉ trong tầm với.

 

 

 Không chỉ có như thế họ còn thuê rất nhiều thợ rèn có kinh nghiệm, cải trang thành đoàn người bình thường. Oa quốc cũng có mỏ sắt, nhưng lại thiếu nhân lực tài năng, nên không thể rèn ra được các loại vũ khí chất lượng.

Loading...