ĐÀN ANH NGỖNG LỚN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-08-15 12:23:54
Lượt xem: 1,578
Tôi thò đầu ra ngoài thì thấy Hứa Lạc đang cầm sôcôla và đồ ăn nhẹ đưa cho tôi như dâng bảo bối.
“Là lỗi của tôi, tôi quên mất hồng không được ăn cùng với hải sản. Ăn cùng tôi đi, tại tôi mà cậu không ăn được nhiều đồ ăn ngon, tôi kiếm cho cậu một ít đồ ăn nhẹ để bổ sung năng lượng. "
“Cám ơn!” Tôi chợt nhận ra đàn anh không có cố ý ngăn cản tôi ăn uống, tâm tình cũng tốt hơn rất nhiều.
Anh chàng chỉ lên trời nói: “Cậu có muốn cùng nhau ngắm sao không? Sao ở đây rất đẹp.”
"Được."
Khi cùng Hứa Lạc bước ra ngoài, hai người không để ý rằng mình đang bị một bóng dáng mảnh khảnh đi theo.
14
Càng lên cao, các ngôi sao trên bầu trời càng sáng.
Hưa Lạc đột nhiên chỉ lên trời: "Chi Ý, nhìn kìa, đó là sao Bắc Đẩu."
Tôi nhìn theo hướng Hứa Lạc chỉ, quả nhiên tôi thấy có vài ngôi sao sáng lấp lánh xếp thành hình, nhẹ nhàng tỏa sáng trên bầu trời đêm.
"Wow, đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy sao Bắc Đẩu ở khoảng cách gần như vậy."
Hứa Lạc tìm một hòn đá sạch, cởi áo khoác ra mời tôi ngồi xuống.
"Chi Ý, thật ra tôi đến tìm cậu là vì có chuyện muốn nói với cậu."
Hứa Lạc do dự một lát, sau đó tựa hồ lấy hết can đảm nhìn vào mắt tôi, nghiêm túc nói: "Chi Ý, tôi thích cậu."
Tôi c.h.ế.t lặng, ngơ ngác nhìn anh chàng, hồi lâu không nói nên lời.
Chúng tôi mới chỉ gặp nhau có vài lần, sao cậu ấy lại có thể thích tôi được?
Mặt Hứa Lạc đỏ bừng như cà chua, không dám nhìn vào mắt tôi, hai tay nắm chặt, vừa lo lắng vừa mong chờ.
"Tôi biết chúng ta chỉ vừa mới quen biết nhau, nhưng tôi thực sự thích cậu, hy vọng cậu có thể cho tôi một cơ hội."
Đầu óc tôi đang hỗn loạn, ngay lúc tôi đang nghĩ nên trả lời thế nào thì phía sau đột nhiên vang lên một tiếng “Chờ một chút”.
Là Tống Tư Niên.
Anh nhận thấy tôi đang nhìn anh, ánh mắt có chút lảng tránh, lắp bắp: “Haha, thật trùng hợp, gặp hai người ở đây.”
"Đừng hiểu lầm, anh chỉ tình cờ đi ngang qua nghe được thôi. Anh chắc chắn không có ý làm phiền em."
Tống Tư Niên càng nói tai càng đỏ.
"Đàn anh, anh quấy rầy việc tôi tỏ tình, anh có thể đi tiếp không?” Hứa Lạc vội vàng đuổi anh đi.
“Có phải anh đã làm phiền em không? Đáng lẽ ra anh không nên làm vậy, em có ngại nếu anh ở lại nghe không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dan-anh-ngong-lon/chuong-8.html.]
“Tôi ngại! Đàn anh, không có việc gì thì anh đi đi.”
“Tôi có việc liên quan đến Chi Ý.”
Tống Tư Niên tiến lại gần, muốn tách tôi ra khỏi Hứa Lạc, nhưng đáng tiếc khe hở quá nhỏ, anh không thể chen vào được.
Hứa Lạc nghiến răng, ngăn cản Tống Tư Niên gây rắc rối.
"Đàn anh, mọi chuyện đều phải theo quy tắc, ai đến trước được trước.’’
“Cậu có thể đi trước và đợi tôi nói xong được không?" Tống Tư Niên nói như đột nhiên ngộ ra, lại gần nắm tay tôi.
"Hợp lý mà! Theo nguyên tắc ai đến trước được trước.."
Hứa Lạc nhanh chóng nắm lấy tay còn lại của tôi.
"Tống Tư Niên, đừng tưởng rằng tôi gọi anh một tiếng đàn anh mà được nước lấn tới. Buông ra nhanh!”
Tôi bị hai người kéo qua kéo lại mãi, nghiêng bên này ngả bên kia.
Tống Tư Niên không hề tỏ ra yếu đuối: "Cậu mới là người nên buông tay. Không phải cậu nói cái gì cũng đến trước, được trước sao? Tôi thích Chi Ý trước. Cậu có tư cách gì mà tỏ tình trước?"
“Tống Tư Niên, sao anh không làm sớm đi, đừng có như con công xòe đuôi ngang ngược thế.”
Hứa Lạc hung dữ nói.
Tống Tư Niên cười lạnh: "Cậu không cần quan tâm tôi có xòe đuôi hay không? Mặc dù tôi là kế hoạch B, nhưng không nhất định có nghĩa là tôi sẽ thua."
Kế hoạch B là gì?
15
Thấy hai người họ gây chiến với nhau, chuẩn bị đánh nhau đến nơi, tôi nhanh chóng ngăn cản họ.
"Đợi đã, cả hai im lặng hết đi."
"Đàn anh, em có chuyện muốn nói với Hứa Lạc, anh có thể tránh ra một chút được không?"
“Phải đi à?”
Tôi gật đầu.
Trong mắt Tống Tư Niên hiện lên một tia thất vọng, nhưng anh vẫn ngoan ngoãn quay người lại, di chuyển chậm rãi, đi một bước lại ngoảnh lại ba lần.
Khi bóng dáng anh biến mất, tôi quay lại chủ đề chính.
Thiết Mộc Lan
"Hứa Lạc, cảm ơn cậu đã thích mình. Mình nghĩ chúng ta có thể trở thành bạn tốt của nhau."
Dù chỉ gặp nhau có vài lần nhưng tôi biết Hứa Lạc là một người rất tốt.
Hứa Lạc mỉm cười, có vẻ anh chàng không ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi.
"Tôi hiểu rồi, vậy tôi sẽ coi cậu như bạn thân. Nếu một ngày nào đó có người khó coi nào đó làm cậu không vui, hãy đến với tôi, tôi sẽ luôn làm chỗ dựa cho cậu."