[Dân Quốc] Tình Yêu Này Hóa Thành Dang Dở - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-11-02 15:10:25
Lượt xem: 0
Anh đặt đũa xuống: "Có phải mấy ngày nay Thị trưởng lại nổi giận không? Việc điều khoản bị rò rỉ điều tra thế nào rồi?" Nhắc đến chuyện này, Ninh Tuệ càng cảm thấy rối bời, việc ký kết hiệp ước bí mật với Nga, người biết rất ít, sao lại bị người ta biết và rò rỉ cho những nhân sĩ theo chủ nghĩa dân chủ ở bên ngoài? Trớ trêu thay, cô lại là một trong số ít người biết.
Có lẽ anh cũng nhận ra cô không muốn nói thêm về chuyện này, nên hạ giọng: "Anh bảo A Kim đi chuẩn bị nước nóng. Em làm việc cả ngày cũng mệt rồi, nghỉ sớm đi."
Tắm rửa xong, vắt khô tóc, cô dựa vào ghế sofa đọc sách. Chỉ vài trang, Đường Ninh Tuệ đã cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, không biết đã ngủ thiếp đi lúc nào.
Một cơn ác mộng, Đại soái Liễu và phu nhân bị ám sát, tiếng s.ú.n.g vang lên tại buổi lễ kỷ niệm, có người ám sát Đại soái Liễu. Hai bên đối đầu, s.ú.n.g đạn không ngừng, hiện trường đầy máu---- gió rất lớn, không khí có mùi tanh của máu------ mọi người xô đẩy nhau, chạy tán loạn---------
Một cơn gió lạnh thổi vào, lạnh buốt, Đường Ninh Tuệ bỗng giật mình, tỉnh dậy từ cơn ác mộng-----
Đây không phải là mộng, đây là một phòng tra tấn. Những dụng cụ tra tấn đủ loại lạnh lẽo chói mắt.
Người nọ coi như vẫn khá lịch sự: "Cô Đường, cô hãy khai báo đi. Đừng làm khó chúng tôi nữa." Cô nặng nề không thể mở mắt, giọng nói khô khan, không giống mình chút nào: "Tôi thật sự không biết gì cả."
Cô không biết hiệp ước bí mật bị lộ như thế nào, cũng không biết lịch trình của Đại soái Liễu và phu nhân bị rò rỉ ra sao. Cô phải nói thế nào, phải nói cái gì.
Cô không nói gì cả. Cô đã ở tòa thị chính ba năm rồi, không còn là cô bé mới ra trường nữa. Nếu chuyện này cần một lời giải thích, thì chắc chắn sẽ có một người chết, nếu đến lượt cô, thì cô nói gì cũng đều chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dan-quoc-tinh-yeu-nay-hoa-thanh-dang-do/chuong-2.html.]
Nhưng sau đó, cô không chết. Thời điểm tỉnh dậy ở trong bệnh viện, điều đầu tiên cô thấy chính là khuôn mặt xinh đẹp của Chu Lộ, hiện tại còn vương nước mắt, như hoa lê đẫm sương: "Ninh Tuệ---- Ninh Tuệ--- cuối cùng cô cũng tỉnh lại."
Cô khó khăn quay đầu, tìm kiếm xung quanh. Ánh mắt đau thương của Chu Lộ đang tránh né cô. Tất cả mọi thứ đều nói lên một sự thật trần trụi.
Mỗi bước mỗi xa
Cô ngẩn ngơ nhìn cô ấy, một lúc lâu, nước mắt rơi lã chã.
Cô đã sớm biết, chính là anh, chính là anh.
Hóa ra từ lần gặp đầu tiên, đã là cái bẫy do anh giăng ra. Mà cô lại ngốc nghếch từng bước một mà bước vào----
Mặc dù cô lớn lên trong nhà họ Đường giàu có ở Ninh Châu, nhưng vì là con vợ lẽ, lại mất cả cha lẫn mẹ, hàng ngày trong gia đình đông đúc, có thể bớt bị má lớn ức h.i.ế.p đã là tốt lắm rồi. Từ nhỏ đến lớn, cô không đòi hỏi nhiều, chỉ mong có một gia đình ấm áp mà thôi.
Anh đã cho cô, chút ấm áp đó, khiến cô mãi mê.
Có một ngày, sau khi xem phim xong, anh đưa cô về. Gió lạnh lẽo, mang theo hương hoa quế nồng nàn, khiến người ta say mê. Anh cởi áo khoác kiểu Tôn Trung Sơn, khoác lên vai cô, đôi mắt như ngọc mực cười ẩn hiện, thật đẹp: "Cẩn thận bị cảm lạnh."
Lại có một ngày khác, anh đến đón cô tan làm. Thời tiết mưa bão, mưa như trút nước, dù có ô, cả hai vẫn bị ướt như chuột lột. Anh cúi người, đầu thấp xuống, giúp cô tháo giày ướt. Từ góc nhìn của cô, chỉ thấy mái tóc anh đen nhánh.
Khoảnh khắc đó, trái tim cô mềm mại như bị nước mưa thấm ướt.