Đằng Sau Lớp Mặt Nạ Của Người Chồng Cấm Dục - Phần 6
Cập nhật lúc: 2024-09-23 19:38:50
Lượt xem: 376
12
Không ổn rồi.
Rất không ổn.
Vô cùng không ổn.
Mục Vân Tiêu này.
Tại sao cứ uống rượu vào là lại biến thành một người khác vậy?
Ngay cả từ "vợ" đầy xấu hổ cũng có thể thốt ra một cách không chút áp lực?
Tôi ngồi trong quán bar.
Đầu óc đầy dấu chấm hỏi.
「Dám hỏi cô nương quý danh?」
Rất nhiều người đàn ông đến bắt chuyện.
Tôi bực bội chỉ vào cổ họng mình.
Sau đó ra hiệu bằng ngôn ngữ ký hiệu: 「Xin lỗi.」
Sắc mặt những người đó lập tức thay đổi:
「Câm mà cũng dám đến uống rượu?」
「Chán chết, không nói được.」
Anh trai tôi:
「Xin lỗi, tự phạt ba ly! Này phục vụ, cho ba ly whisky, tính vào bill của em gái tôi.」
Tôi trợn mắt nhìn anh trai tôi.
「Gọi anh đến uống rượu mà cứ lề mề mãi.」
「Anh không phải đang ôm mỹ nhân, không tiện đến sao?」
Anh tôi nốc cạn một ngụm rượu lớn: 「Sảng khoái!
「Nhưng mà em gái à! Em có chuyện gì buồn phiền, đến uống rượu hả, cổ họng của em không ổn, bố mẹ không có ở đây, anh phải quản em.」
Tôi chỉ vào hộp sữa Ông Thọ bên cạnh.
Anh tôi hiểu ý gật đầu: 「Em gái ngoan!」
Thế là tôi kể hết mọi chuyện gần đây cho anh tôi nghe.
Trừ những chi tiết không thể miêu tả.
Anh tôi nghe xong, im lặng một lúc, rồi nói: 「Thực ra, còn có một chuyện anh chưa nói với em, bây giờ nghĩ lại, đúng là có chút không ổn.」
「Chuyện gì?」
「Hồi cấp ba, cổ họng em gặp vấn đề, chuyển ra nước ngoài mấy ngày sau đó.
「Có người nhắn tin cho anh hỏi em đi đâu rồi, tại sao không đến trường.
「Sau đó anh tra số điện thoại đó, phát hiện là của Mục Vân Tiêu, tuy sau đó đã bị hủy, nhưng vẫn có dấu vết để lần theo.
「Cho nên...」
Tôi và anh trai nhìn nhau.
Anh tôi đặt ly rượu xuống: 「Rốt cuộc em nợ người ta bao nhiêu tiền? Nói nhanh lên, hồi cấp ba nhớ nhung em, đến bây giờ không tiếc liên hôn, để em lấy thân báo đáp!」
13
Linh cảm mơ hồ khiến trái tim tôi đập ngày càng nhanh.
Tôi đi ra cửa quán bar.
Gọi vào số điện thoại đã thuộc lòng từ lâu.
Gần như ngay lập tức được kết nối.
「Alo, Đường Chi, có chuyện gì vậy?」
Giọng điệu của Mục Vân Tiêu có chút lo lắng: 「Em đang ở đâu?」
Tôi cố gắng giả vờ yếu ớt nói: 「Mục Vân Tiêu.」
Rồi cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dang-sau-lop-mat-na-cua-nguoi-chong-cam-duc/phan-6.html.]
Lẳng lặng đứng ở cửa, chờ đợi.
Điện thoại trong túi liên tục hiện lên tin nhắn và cuộc gọi.
Tôi trực tiếp tắt tiếng.
Tuy nhiên, chưa đầy mười phút.
Một chiếc xe dừng lại trước mặt tôi.
Người đàn ông vội vàng xuống xe, trên tay cầm một chiếc áo khoác:
「Đường Chi!」
Mục Vân Tiêu nhìn thấy tôi, lập tức thở phào nhẹ nhõm, bước đến khoác áo cho tôi: 「Sao em không nghe máy?」
Tôi mặc kệ anh ấy.
Chỉ ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt người đàn ông.
Đúng rồi.
Tôi gần như chắc chắn.
Người đàn ông thường xuyên lảng vảng trước mặt tôi hồi cấp ba.
Mục Vân Tiêu, anh ấy lộ tẩy rồi.
Tôi cười.
Sau đó đưa tay đặt lên vai anh ấy.
Mục Vân Tiêu khựng lại.
Tôi ngẩng đầu lên, từ từ tiến lại gần anh ấy: 「Mục Vân Tiêu, anh thích em phải không!」
Tay người đàn ông gần như run lên.
Nhưng lại bị anh ấy cứng rắn kìm nén lại.
Ánh mắt cũng từ từ hạ xuống, không nhìn tôi.
Mười giây sau.
Anh ấy đáp lại.
Bằng một nụ hôn.
14
Xe chạy về nhà với tốc độ nhanh nhất.
Tôi bị đối phương ấn vào cửa hôn.
Vừa hôn, người đàn ông vừa gọi "vợ".
Tuy nhiên, hôn một lúc.
Mục Vân Tiêu bỗng nhiên gục lên người tôi bất động.
「Hôm nay không uống rượu à?」
Mục Vân Tiêu đột nhiên ngẩng đầu lên: 「Sao em biết?」
Mấy hôm trước, tôi vô tình biết được Mục Vân Tiêu gần như ngàn ly không say.
Huống chi anh ấy có thể uống hết hai chai rượu vang đỏ trong một hơi.
Hóa ra trước đây anh ấy toàn giả vờ!
Anh ấy cố ý giở trò lưu manh:
「Vợ, anh xin lỗi.
「Anh thật sự... không nhịn được nữa.
「Anh rất muốn hôn em!
「Em có thể... tha thứ cho anh không?」
Khóe mắt Mục Vân Tiêu đỏ hoe, cẩn thận nhìn tôi, giống như một chú cún con đang tìm kiếm sự an ủi.
「Được rồi!」
Tôi cười: 「Xem biểu hiện của anh đã.」