Đánh cược rằng em yêu chị - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-08-13 22:34:59
Lượt xem: 37
"Cậu đến đây làm gì?" Tôi không vui nói với em trai nào đó đang đứng dưới đèn đường.
"Anh trai đuổi tôi ra khỏi nhà." Cậu ta nói.
"Ồ, việc đó liên quan gì đến tôi?"
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
"Chị nghĩ sao?"
Tôi phớt lờ cậu ta, quẹt thẻ và nhấn nút thang máy.
Cậu ta nhanh chóng lách người vào theo.
Khi tôi mở cửa thì cậu ta đứng chắn, có vẻ như muốn đối đầu với tôi.
"Ý gì đây?" Tôi nhìn cậu ta như thể đang xem một vở kịch.
Giang Vân Kỳ chớp chớp mắt, trên môi nở nụ cười: "Chị, lần trước chị cho nhiều quá, tận 11.000, nếu chỉ dùng một lần thì có chút thiệt thòi, có thể dùng gói tháng."
Tôi không nhịn được cười, tên nhóc này thực sự có rất nhiều thủ đoạn.
"Tại sao cậu thích tôi ?"
"Yêu từ cái nhìn đầu tiên."
Ha...cũng thẳng thắn bộc trực lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/danh-cuoc-rang-em-yeu-chi/chuong-18.html.]
"Em trai, ý nghĩa của yêu từ cái nhìn đầu tiên là thấy sắc thì nổi m.á.u tham.”
Nhưng cậu ta lại không quan tâm: "Chị, chị có dám cược không? Chơi oẳn tù tì, nếu tôi thắng, chị phải làm bạn gái tôi."
Càng lúc càng thú vị, tôi mỉm cười hỏi cậu ta: "Vậy cậu sẽ ra cái gì ?"
"Búa."
Ok.
Cậu ta quả thực đã ra búa, tôi ra bao, để anh ta biết thế nào là xã hội hiểm ác.
Tôi vẫy tay đắc thắng và cười lớn: "Em trai, thật thà như vậy sao?"
Cậu ta cười cười, nói: "Tôi sẽ không bao giờ lừa dối chị, với tôi chị sẽ luôn thắng."
"Giang Vân Kỳ, anh có biết hai điểm mấu chốt khi đánh bạc là gì không? Một là "đặt cược rồi rút", hai là "kịp thời cắt lỗ"."
Tôi hất cằm, chỉ vào cậu ta: "Tôi lớn hơn cậu sáu tuổi, sau này có lẽ tôi sẽ rời khỏi thành phố này. Cũng có thể tiếp xúc lâu rồi cậu sẽ thấy Kỷ Minh Thù chẳng có gì ngoài ngoại hình đẹp đẽ. Thậm chí có thể nói chúng ta không có tương lai. Tôi thừa nhận rằng tôi có một chút cảm giác với cậu, thậm chí không chỉ là một chút. Nhưng tôi là một người ích kỷ, thiếu kiên nhẫn, hay thay đổi và không biết dỗ dành người khác. Nếu có thể chấp nhận tất cả những điều này, cậu có dám cược một ván, trở thành bạn trai của tôi không? Không hứa hẹn, không vướng mắc, chúng ta có thể dừng lại bất cứ lúc nào, cắt lỗ kịp thời."
Giống như một vụ cá cược rất lớn, tôi hỏi cậu ta có dám không, anh ta đẩy toàn bộ số chip vào ván : "Chị, em đánh cược tất cả, sẽ không để chị thua."
Nụ hôn cháy bỏng của cậu ta rơi xuống, tôi nhẹ nhàng chuyển mình đảo khách thành chủ.
Tôi thừa nhận, lần này tôi hơi đ.i.ê.n r.ồ một chút...
Đ.i.ê.n thì đ.i.ê.n thôi, không đ.i.ên nữa thì sẽ già mất. Có lẽ thời kỳ phản nghịch của tôi đến có chút muộn.