Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Danh môn khuê tú xuyên đến niên đại văn - Chương cuối

Cập nhật lúc: 2024-10-21 13:13:47
Lượt xem: 13

Chương 7: Khởi đầu mới

---

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Ngày hội triển lãm sản phẩm đã đến, Lâm Thanh Tuyết không thể giấu nổi sự hồi hộp. Sau nhiều tuần làm việc chăm chỉ tại nhà máy may, nàng cảm thấy tâm trạng mình như chiếc máy may đang chạy hết tốc lực. Cửa hàng đã được trang trí rực rỡ với những chiếc áo thêu hoa của nàng, và nàng vô cùng háo hức khi nghĩ đến việc giới thiệu những sản phẩm của mình với khách hàng.

“Tiểu Hoa! Cậu đã sẵn sàng chưa?” Ngọc, bạn đồng nghiệp của nàng, hối hả chạy đến, trong tay cầm chiếc nón lá quen thuộc. “Mọi người đang chờ đợi đó!”

“Gần xong rồi đây! Mình chỉ cần kiểm tra lại vài chi tiết nữa,” Thanh Tuyết vừa nói vừa chỉnh sửa lại chiếc áo trước mặt. “Mong rằng khách hàng sẽ thích chúng.”

“Cậu yên tâm đi! Mọi người sẽ thích thôi,” Ngọc khẳng định, một nụ cười tươi tắn hiện lên trên khuôn mặt nàng.

Khi cửa hàng chính thức mở cửa, những khách hàng đầu tiên đã đến tham quan. Thanh Tuyết cảm thấy tim mình đập rộn ràng khi nhìn thấy họ ghé thăm khu trưng bày. Những chiếc áo thêu hoa của nàng thu hút ánh nhìn của nhiều người, và nàng không khỏi tự hào khi thấy sản phẩm của mình được ngưỡng mộ.

“Mấy cái này thêu hoa đẹp quá! Màu sắc tươi tắn thật!” Một bà cụ đứng tuổi nói với một cô gái trẻ bên cạnh, chỉ vào chiếc áo thêu hình hoa cúc.

“Cháu cũng thấy vậy! Cô gái thêu hoa này có tài ghê!” Cô gái trẻ tán thưởng.

“Tiểu Hoa! Cậu nghe không? Họ đang khen áo của cậu!” Ngọc vỗ nhẹ vào vai Thanh Tuyết, ánh mắt đầy hào hứng.

“Thật sao?” Thanh Tuyết thẹn thùng nhưng cũng cảm thấy vui mừng. Nàng không thể ngờ rằng sản phẩm của mình lại được yêu thích đến vậy.

Khi bữa tiệc khai mạc diễn ra, không khí vui vẻ và ấm cúng lan tỏa khắp cửa hàng. Khách hàng, bạn bè, và những đồng nghiệp từ nhà máy đều đến để chúc mừng nàng. Mai, người quản lý của cửa hàng, đi đến bên Thanh Tuyết, nụ cười rạng rỡ trên môi.

“Chúc mừng cô, Tiểu Hoa! Hôm nay sản phẩm của cô rất được yêu thích. Mọi người đều muốn đặt hàng thêm,” Mai phấn khởi thông báo.

“Em… em thật sự rất vui, chị Mai!” Thanh Tuyết không giấu nổi sự hào hứng. “Em không biết mình có thể làm được như vậy.”

“Đó chỉ là bước khởi đầu thôi. Nếu cô tiếp tục phát huy khả năng của mình, chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội đến với cô,” Mai động viên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/danh-mon-khue-tu-xuyen-den-nien-dai-van/chuong-cuoi.html.]

Và rồi, một người đàn ông trung niên, mặc bộ vest giản dị nhưng lịch sự, bước đến. “Xin chào, tôi là chủ một cửa hàng may ở gần đây. Tôi rất thích sản phẩm của cô. Tôi muốn đặt hàng số lượng lớn cho cửa hàng của mình. Cô có thể làm được không?”

“Ôi, thưa ông… con thật sự không biết phải trả lời thế nào,” Thanh Tuyết không thể tin vào tai mình.

“Cô cứ yên tâm! Chúng tôi sẽ hỗ trợ cô trong việc này. Tôi nghĩ rằng với tài năng của cô, cô sẽ làm ra những sản phẩm tuyệt vời,” ông chủ cửa hàng nói.

“Con xin cám ơn! Con sẽ cố gắng hết sức!” Nàng khẽ gật đầu, tâm trạng rạo rực.

Khi buổi triển lãm kết thúc, mọi người bắt đầu ra về. Thanh Tuyết đứng ở cửa, nhìn theo những khách hàng vui vẻ rời đi, lòng tràn đầy hạnh phúc. Nàng đã không chỉ ghi dấu ấn trong lòng khách hàng mà còn tìm thấy niềm đam mê trong công việc của mình.

Về đến nhà, nàng hân hoan kể lại cho gia đình về thành công trong buổi triển lãm. Cha mẹ và các anh chị đều vui mừng, và mẹ nàng đã nấu một bữa ăn ngon để chúc mừng nàng. “Con đã làm rất tốt! Chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc nhỏ để ăn mừng,” mẹ nàng nói.

“Con muốn thử sức với những thiết kế mới, có thể là thêu những họa tiết khác nhau, hoặc làm nhiều kiểu dáng độc đáo hơn,” Thanh Tuyết hào hứng chia sẻ.

“Ý tưởng hay đấy! Mẹ ủng hộ con hết mình,” mẹ nàng động viên.

Thời gian trôi qua, Thanh Tuyết ngày càng trưởng thành và tự tin hơn trong công việc. Nàng không chỉ phát triển kỹ năng thêu hoa mà còn tìm ra nhiều cách mới để kết hợp các kiểu dáng và họa tiết khác nhau. Những sản phẩm của nàng được khách hàng yêu thích và đặt hàng nhiều hơn.

Một buổi chiều, khi đang thảo luận với Ngọc và các đồng nghiệp về các mẫu thiết kế mới, một người hàng xóm của nàng từ ngoài cửa bước vào, vẻ mặt tươi tắn. “Tiểu Hoa! Mình nghe nói mấy cái áo của bạn được khách hàng khen nhiều lắm. Thật tuyệt vời!”

“Cảm ơn bạn! Mình cũng không ngờ đến điều đó,” Thanh Tuyết khiêm tốn nói, nhưng trong lòng nàng đầy tự hào.

“Tôi thấy cô có tài năng, nếu có thời gian thì hãy tham gia vào một buổi triển lãm lớn hơn. Chắc chắn sẽ giúp cô có thêm nhiều cơ hội,” người hàng xóm gợi ý.

“Cảm ơn bạn! Mình sẽ nghĩ đến điều đó,” nàng cười tươi đáp.

Cuộc sống của Lâm Thanh Tuyết giờ đây không chỉ là những ngày tháng bình yên của một cô gái sống trong gia đình bình thường. Nàng đã tìm thấy niềm đam mê, sự nghiệp, và những mối quan hệ tốt đẹp.

Mỗi sáng thức dậy, nàng lại mong đợi một ngày mới, một cơ hội mới để khám phá và sáng tạo. Nàng biết rằng hành trình của mình chỉ mới bắt đầu, và với lòng kiên trì và đam mê, nàng sẽ còn tiến xa hơn nữa.

Nàng hít thở một hơi thật sâu, nhìn ra ngoài khung cửa sổ. “Cuộc sống đang tươi đẹp hơn bao giờ hết,” nàng thầm nghĩ, lòng tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Đây chính là khởi đầu cho một chương mới, không chỉ trong sự nghiệp mà còn trong cuộc đời của nàng.

Loading...