Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đệ Nhất Thái Giám - C2

Cập nhật lúc: 2024-08-30 09:46:37
Lượt xem: 1,086

4.

 

Ta nắm chặt ống quần Hoàng thượng:

 

"Hoàng thượng, Thục phi nương nương rất nhớ ngài, Tam A Ca lại cao thêm rồi."

 

Hoàng thượng kinh hãi: "Nàng cũng muốn làm việc ấy trên đầu trẫm sao?"

 

Ta: "?"

 

Xem ra, chỉ còn cách dùng đến chiêu này.

 

Ta đau lòng nói: "Gần đây Thục phi nương nương vận may không tốt, chơi năm ván mà thua đến ba ván, chỉ thắng được một."

 

Hoàng thượng cười lớn, kéo ta đi thẳng đến cung Cảnh Dương: "Ha ha ha ha, phong thủy luân chuyển, hôm nay trẫm nhất định sẽ rửa hận!"

 

Đi được vài bước, Hoàng thượng bỗng ngừng lại, quay đầu nhìn ta đầy hoang mang:

 

"Đúng rồi, Tam A Ca là ai?"

 

5.

 

Khi bước vào cung Cảnh Dương, Thục phi đang chơi bài cùng cung nữ, không mảy may để ý đến xung quanh.

 

Thấy Hoàng thượng đến, nàng miễn cưỡng nhường một chỗ.

 

Trước khi chia bài, ta ghé vào tai Thục phi thuyết phục: "Nương nương, Hoàng thượng là chân long thiên tử, uy nghiêm không thể phạm."

Anan

 

Thục phi gật đầu: "Yên tâm, hôm nay bản cung nhất định sẽ khiến hắn thua không còn manh giáp."

 

Ta: "?"

 

Kết thúc một ván, Hoàng thượng chỉ đánh được hai lá bài.

 

Hoàng thượng nhìn ta đầy ngờ vực.

 

Ta lại ghé vào tai Thục phi: "Nương nương, chúng ta dù gì cũng nên giữ thể diện cho Hoàng thượng."

 

Thục phi liếc ta một cái: "Ngươi biết gì chứ? Không để hắn thua sạch quần đùi, lần sau hắn lại đến làm phiền ta."

 

Thêm hai ván nữa trôi qua, Hoàng thượng chẳng đánh được lá bài nào.

 

Thực tình mà nói, ta khóc không nổi.

 

Thục phi che miệng cười: "Hoàng thượng sao không đánh bài? Là không muốn chăng?"

 

Hoàng thượng cố gắng nhìn ta cầu cứu.

 

Ta nhìn trời, nhìn đất, nhìn quần đùi, nhưng tuyệt đối không nhìn Hoàng thượng.

 

Cầu người không bằng tự cầu mình, thái giám không thể cứu ngài.

 

Kết thúc năm ván, Hoàng thượng run rẩy, khóc ròng mà rời đi.

 

Trái tim ta như lạnh theo đôi chân của Hoàng thượng khi mất quần đùi.

 

Chớ nói đến việc trở thành người thân tín trước mặt Hoàng thượng, được làm người là tốt rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/de-nhat-thai-giam/c2.html.]

 

Biết đủ thì hạnh phúc.

 

6.

 

Thục phi quyết định làm Hoàng hậu khó chịu.

 

Ta hạ giọng hỏi: "Hạ độc hay trực tiếp hạ thủ?"

 

Thục phi cũng hạ giọng, đầy bí ẩn: "Hoàng hậu địa vị vững vàng, chúng ta sẽ ra tay từ Thái tử."

 

Ta gật đầu, đồng tình: "Trực tiếp hạ thủ hay hạ độc?"

 

Thục phi cười gằn: "Ngươi đi vỗ béo Thái tử."

 

Ta: "?"

 

Chẳng bao lâu, Thục phi đã cài ta vào làm hầu cận cho Thái tử.

 

Thái tử năm nay mười tuổi, tướng mạo như ngọc, dáng vẻ đoan chính, gương mặt vẫn còn nét mũm mĩm của trẻ thơ.

 

Ta nhìn Thái tử một lòng đọc sách, lòng ta như bị hòa tan.

 

Nghe Thái tử gọi "cung nữ tỷ tỷ" mà lòng ta ngứa ngáy, ta liền lén kéo Thái tử vào góc.

 

Ta cười thầm: "Thái tử điện hạ, có thể gọi ta một tiếng tỷ tỷ không?"

 

Thái tử nhìn ta trong bộ y phục thái giám, vẻ mặt ngần ngại.

 

Lâu sau, Thái tử khó khăn mở lời: "Biến thái tỷ tỷ."

 

Ta: "..."

 

7.

 

Dù Thái tử còn nhỏ, nhưng ăn uống vô cùng nghiêm ngặt.

 

Trên bàn ăn hầu như không có thịt cá, nhìn qua toàn màu xanh, chỉ khiến miệng người ta đắng ngắt.

 

Thái tử thấy ta nhìn chăm chăm, liền nói: "Nếu ngươi đói, hãy ngồi xuống mà ăn cùng."

 

Ta nghiêm túc từ chối: "Không ăn thức ăn của lợn."

 

Thái tử ném đũa: "Vô lễ, ngươi dám nói chuyện như vậy với bản Thái tử sao?"

 

Ta hạ giọng: "Nô tài không ăn thức ăn của lợn."

 

Thái tử: "?"

 

8.

 

Mỗi bữa ăn của Thái tử đều do ngự thiện phòng tỉ mỉ chuẩn bị, thật khó để thực hiện kế hoạch.

 

Vì vậy, ta đã chuẩn bị hai bát mì bò kho của Chu sư phụ khi Thái tử đọc sách đêm.

 

Gió đêm dịu nhẹ, đúng là thời điểm tuyệt vời để ăn khuya.

 

Ta bê mì vào phòng, cúi đầu ăn ngon lành.

Loading...