Di ngôn quy tắc của chị gái - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-07 08:02:48
Lượt xem: 38
Tiếng gõ cửa có trật tự nhưng không ổn đinh.
Đây là âm thanh gõ cửa quen thuộc, đã được lập trình cố định.
Tôi không đi mở cửa.
Khi bố tôi ch..ết, cũng có người đến gõ cửa.
Người gõ cửa là điều tra viên.
Lúc đó tôi quá sợ hãi, không nghĩ tại sao điều tra viên lại chủ động đến.
Bây giờ tôi nghĩ, chương trình cố định trong đầu của nhóm điều tra viên này là, khi nhà tôi có người ch. ết, họ sẽ phải đến.
Khi bố tôi ch ết, mẹ tôi là người mờ
cửa.
Bây giờ, mẹ tôi cũng đã ch ết.
Tôi muốn xem, điều tra viên bên ngoài sẽ làm gì.
Họ sẽ gõ cửa mãi không ngừng, hay sẽ gõ vài tiếng rồi rời đi?
Vài phút sau, cảnh tượng bất ngờ xuất hiện, nhưng lại nằm trong dự đoán của tôi.
Tôi thấy cánh cửa lớn màu đỏ tự động mở ra.
Hai người đàn ông mặc váy đỏ bước vào.
Khuôn mặt họ bình thường, thần sắc bình thản, lúc này trông vẫn giống con người.
Sau khi vào, họ hỏi tôi: "Bà ấy chế//t như thế nào?"
Tôi không nói, không thốt lên một lời.
Thần sắc của điều tra viên vẫn không thay đổi, không biểu hiện cảm xúc.
Vài phút sau.
Điều tra viên cầm bút đột nhiên đặt bút xuống, quay đầu nhìn tôi chằm chăm.
Trà Sữa Tiên Sinh
Hắn nói: "Mẹ cô bị sao vậy?"
Dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đột nhiên lại thấy khuôn mặt bị kéo dài, trên thái dương có mắt, tôi vẫn giật mình.
Tôi ôm chặt trái tim đang đập thình thịch, nhìn vào cuốn sổ ghi chép của hắn. Trong đó trống rỗng, không có một chữ nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/di-ngon-quy-tac-cua-chi-gai/chuong-9.html.]
"Sao cô không nói?"
Giống như khi bố tôi chế..t, điều tra viên lặp lại động tác và giọng điệu cố định, nhìn tôi bằng đôi mắt vàng nâu đáng sợ: "Mời cô tiếp tục bổ sung!"
Tôi hít một hơi sâu.
Điều chắc chắn hơn nữa là tôi đang ở trong một thế giới có những định dạng cố định.
Nghĩ đến đây, tôi chộp lấy cái nĩa chưa bao giờ được nới lỏng và hét lên: "Cút đi, cút ra khỏi nhà tôi!"
Lần này các điều tra viên không gật đầu.
Lần này, họ không mang xá’c mẹ tôi đi.
Biểu hiện của họ bắt đầu trở nên hung dữ.
Có tiếng rít của d..a bị rách.
Tôi thấy d//a của họ bị rách, lộ ra một cái đầu rắn đen khổng lồ.
Những âm thanh rít nhỏ trở nên to hơn, nhiều hơn và rõ ràng hơn.
Chiếc váy đỏ của họ trượt xuống và tự động rơi xuống.
Sau vài giây, họ hoàn toàn biến thành một con rắn khổng lồ phát ra ánh sáng đen.
Lúc này, đôi mắt của con rắn đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Đó là cái nhìn căm ghét con người từ một con vật.
Tôi lùi lại một bước, nắm chặt nĩa: "Đừng đến đây!"
Thành thật mà nói, đây chỉ là hơi thở hấp hối của tôi.
Con rắn này không dài, chỉ có hai mét, nhưng lại rất dày, ước chừng nửa mét.
Hơn nữa, chúng có hai con.
Cái nĩa của tôi trông hết sức lố bịch khi so sánh với chúng.
Con rắn có cái miệng khổng lồ và bắt đầu rít lên với tôi.
Vị tanh trong miệng nó khiến tay chân tôi run lên, tôi vô thức nhắm chặt mắt lại.
Nhưng đã lâu rồi tôi không nhận được lời đe dọa nào cả.
Khi tôi mở mắt ra, ngôi nhà vẫn sạch sẽ ngăn nắp như xưa, th i th ể mẹ tôi đã mất từ lâu…