DÌ PHÙ DAO - Chương 10 - Hết
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:26:04
Lượt xem: 473
"Nhưng cuối cùng bà vẫn ly hôn."
"Bà nói rằng, bà không thể để cháu gặp rủi ro."
Tôi chớp mắt, bỗng cảm thấy khóe mắt ươn ướt.
Những ký ức vụn vặt rời rạc dần ráp lại thành một bức tranh hoàn chỉnh.
Trong ký ức của tôi, bố cầm con thỏ đồ chơi đùa với tôi khi tôi mới bốn tuổi:
"Duệ Duệ yêu bố hơn hay yêu mẹ hơn?"
Mẹ tôi đang thu dọn đồ đạc trong nhà, nghe thấy câu đó liền lên tiếng ngăn lại.
"Duệ Duệ yêu ai cũng được," bà ôm tôi vào lòng, mỉm cười dịu dàng nói với tôi:
"Duệ Duệ chỉ cần nhớ, dù là khi nào đi nữa, mẹ luôn yêu Duệ Duệ nhất."
18
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Tôi nộp đơn vào trường Đại học Y khoa ở Bắc Kinh, với mong muốn trở thành một bác sĩ cứu người.
Ngày nhập học, bạn trai mới của dì lái xe đưa chúng tôi đến trường.
Anh ấy trẻ hơn dì, nhưng vẫn nghiêm nghị yêu cầu tôi gọi anh là chú.
"Chào chú! Chú thật đẹp trai!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/di-phu-dao/chuong-10-het.html.]
Tôi nịnh nọt khiến chú cười tít mắt, chạy tới chạy lui bê hành lý.
Nhân lúc chú bận bịu, tôi ghé sát vào dì thì thầm: "Lần này có hy vọng không?"
Dì tôi cười khẽ: "Tất cả bạn trai của dì đều là để tiến đến hôn nhân."
Tôi lè lưỡi, bỗng nhớ đến một chuyện.
"Con đã kiểm tra giao dịch trên thẻ ngân hàng rồi," tôi thì thầm, "Năm mẹ mất chỉ gửi vào mười nghìn tệ."
"Trong tám năm sau đó, thẻ này chỉ có tiền lãi."
"Ba năm gần đây, bỗng có vài khoản vài chục nghìn được gửi vào, cuối cùng số tiền lên tới ba trăm nghìn."
"Dì à..."
"Thôi nào," dì liếc nhìn tôi, "Cần gì phải nói rõ như vậy."
Dì tôi véo má tôi một cái, xoa xoa mạnh, "Dì vẫn là dì của con!"
Tôi hét lên đau đớn, vội vàng né tránh.
Trong khi hành động, khóe mắt tôi lại ướt đẫm.
Đúng vậy, dì sẽ mãi mãi là người dì xinh đẹp và giàu có của tôi.
Chúc cho dì và tôi mãi mãi hạnh phúc, mãi mãi tự do!
— Hết —