Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đổi mệnh thang - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-05-29 16:42:44
Lượt xem: 597

01

Lần nữa nhìn thấy thừa tướng dán bố cáo tìm nhi tử ở cổng thành, ta nhất thời có chút hoảng hốt.

Ở kiếp trước hắn chính là như vậy, toàn thành bố cáo, bỏ ra ngàn trọng kim tìm kiếm khi nhi tử thất lạc

Ta lúc ấy chỉ là đi xem náo nhiệt, nhưng không nghĩ tới không qua mấy ngày, trùng trùng điệp điệp nhân mã liền xông vào ngõ toàn dân nghèo chúng ta.

Người ta nói vị hôn phu Trình Lãng bán cá của ta là con trai thất lạc của Thừa tướng.

Lúc này Trình Lãng sửng sốt tại chỗ, không giấu được vẻ hưng phấn trong mắt.

Người trong phủ tướng nóng lòng muốn đưa Trình Lãng về nhà, hàng xóm hai bên trái phải đều muốn nịnh nọt hắn, bất kể có thiện ý hay không, chỉ có ta cảm thấy có gì đó không đúng.

Trình Lãng sao có thể là con trai Tể tướng? Hắn cùng cha hắn dáng dấp cơ hồ giống nhau như đúc!

Cha hắn mới c.h.ế.t không có hai năm, tất cả mọi người không nhớ sao?

Trình Lãng cũng chỉ là một ngư dân.

Ngày qua ngày đem con cá to nhất treo ở cửa nhà ta, nhưng thấy bóng ta lại vội vàng trốn đi, ta cảm thấy hắn trung thực, là người có trách nhiệm, hai năm sau đáp ứng hắn cầu thân.

Vì thế, ta sợ hắn gặp nguy hiểm nên đã dùng hết tiền tiết kiệm của mình để nhờ người gửi thư cho hắn hẹn gặp ở cửa sau Phủ Thừa tướng.

Nhưng ta không nghĩ tới, Trình Lãng vậy mà g.i.ế.c người diệt khẩu.

Ngày đó ta bị bốn năm tên cường tráng đánh cho thoi thóp, toàn thân xương cốt đều nát.

Trước khi chết, Trình Lãng mới một thân áo gấm từ cửa sau ra, hắn che miệng mũi ghét bỏ mà nhìn xem ta vùng vẫy giãy chết.

Rốt cục nhịn không được nhẹ nhàng thở ra:

"Tô Vân nương a Tô Vân nương, ta hiện tại thế nhưng là thừa tướng công tử, ngày sau muốn cưới danh môn quý nữ, ngươi là dân đen cũng muốn đến trèo cao ta?"

Hóa ra một người bản tính có thể giấu sâu như vậy, sâu đến lừa gạt hai ta năm lại không chút nào phát giác.

Lại có thể nông cạn như vậy, bản chất thật của hắn ta sẽ bị vạch trần nếu bị một chút quyền lực cám dỗ..

Cũng may ta trùng sinh.

Lần này là ta trước nhìn thấy tin thừa tướng tìm nhi tử, ta không chút do dự bóc bố cáo chạy về nhà.

Trình Lãng vừa mới bán cá trở về, một thân mùi cá tanh.

Trông thấy ta, hắn vội lui về sau một bước, ngượng ngùng nói: "Vân nương đừng tới đây, trên người ta bẩn, sẽ đem vấy lên người nàng."

Hắn giả bộ dạng tri kỷ giản dị, đời trước mới đem ta lừa gạt thành dạng này.

Ta lạnh lùng nhìn hắn, khóe miệng lại cười:

"Đúng là rất bẩn."

Trình Lãng sửng sốt một chút.

Còn chưa kịp lấy lại tinh thần ta liền giơ tay lên bên trong bố cáo nói: "Ngươi nhìn xem, thừa tướng đang tuyệt vọng tìm đứa con trai mất tích, trên đó viết ngày sinh âm lịch là mùng ba tháng tư trong lòng bàn tay có nốt ruồi, cái này không phải liền là ngươi sao?"

02

Đôi mắt của Trình Lãng lập tức mở to.

Bất chấp bộ quần áo rách đang tanh nồng, hắn chộp lấy bố cáo và đọc nó từ trang này sang trang khác với vẻ phấn khích .

"Lẽ nào... thật sự là ta sao? Ta biết mà, ta sẽ không thể ở mãi trong con hẻm tồi tàn này, sống chung với một đám tiện dân!"

Hắn nhất thời kích động lại đem lời thật lòng nói ra.

Sau khi lấy lại tinh thần thì nhìn ta , ta lại giả vờ làm không nghe thấy , cũng đi theo hắn vui vẻ nói:

"Ngươi mau trở về tắm rửa thay quần áo khác đi, chúng ta mang cái này đi phủ Thừa Tướng."

"Được! Được!"

Trình Lãng ngửi mùi trên người mình một cách ghét bỏ rồi vội về nhà.

Ta nhìn bóng lưng của hắn nhịn không được nhếch khóe miệng.

Hắn không biết, phủ Thừa Tướng tìm căn bản cũng không phải là tiểu nhi tử thất lạc, mà là Đổi mệnh thang. ( Thuốc đổi mệnh)

Đời trước, trước khi đi gặp Trình Lãng , ta giả làm hạ nhân phủ Thừa Tướng lén vào đi đi tìm hắn.

Lúc đó mọi người đang bận tổ chức tiệc tìm thiếu gia, nhưng ta lại vô tình bước vào một khoảng sân cực kỳ khuất.

Tể tướng và Tể tướng phu nhân, vốn được cho là đang cùng Thành Lãng vui đùa, lại ngồi cạnh giường, trên giường là một thanh niên khuôn mặt trắng bệch, đang hôn mê bất tỉnh.

"Con trai, kiên trì lên, cha con đã tìm được thuốc rồi. Chỉ cần hắn đổi mạng với con, con sẽ khỏi bệnh."

Ta sợ đến mức trốn vào góc, nhìn thấy người hầu đang gọi, nói Trình Lãng đang tìm bọn họ.

Chỉ nghe phu nhân Thừa tướng lạnh lùng cười :

"Một tên dân đen lại còn coi mình là nhi tử của ta, nếu không phải Huyền Thanh đạo trưởng nói biện pháp đổi mệnh, chỉ có thể bên ngoài coi hắn là nhi tử ruột thịt để lừa thiên đạo, ta liếc hắn một cái đều buồn nôn."

Rất hiển nhiên, Trình Lãng chính là thứ thuốc kia.

Thừa tướng gióng trống khua chiêng tìm rõ ràng chính là người đổi mệnh cho con trai của hắn.

Chỉ tiếc đời trước ta thậm chí còn không kịp nói ra chân tướng liền bị Trình Lãng diệt khẩu. Đời này, ta lựa chọn tôn trọng vận mệnh của người khác.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Chờ Trình Lãng thay đổi y phục chỉnh tề nhất mà hắn có, ta một mạch kéo hắn đến phủ Thừa Tướng .

Trên đường Trình Lãng do dự mãi nói:

"Vân nương, ta biết nàng nghĩ muốn theo ta, nhưng ta bây giờ vừa mới tìm tới cha mẹ ruột, nàng cùng ta cùng một chỗ chỉ sợ tạm thời không có danh phận, còn tổn hại danh dự, ta không nỡ để nàng chịu ủy khuất. Nàng cho ta chút thời gian, chờ ta đứng vững gót chân, ta liền nói với người trong nhà, mười dặm hồng trang cưới nàng."

Hắn ngôn từ khẩn thiết, khắp nơi đều đang vì ta suy nghĩ.

Nhưng ta nghe được chỉ muốn nôn.

Ha ha, đây là không kịp chờ đợi muốn vứt bỏ ta đi sao?

Ta ra vẻ cảm động, rất là quan tâm, gật đầu nói:

"Vân nương hiểu, ngươi yên tâm, ta chỉ đem ngươi đến cổng phủ Thừa Tướng , ta nghĩ đến, vạn nhất bọn hắn nghi ngờ sinh thần của ngươi , ta còn có thể thay ngươi làm chứng,"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/doi-menh-thang/chuong-1.html.]

Trình Lãng vui mừng khôn xiết.

Chờ đến cổng phủ Thừa Tướng , ta ba chân bốn cẳng mà tiến lên kêu cửa:

"Mở cửa nhanh, ta tìm thấy thiếu gia nhà các ngươi rồi."

Trình Lãng đứng ở bậc thang dưới, đã bày ra bộ dạng của thiếu gia rồi.

Rất nhanh thừa tướng đi tới, ta tranh thủ thời gian kéo Trình Lãng đang cười sang sảng nói:

"Đại nhân, ngài nhìn hắn giống thuốc ······ A không, giống con của ngươi không?"

Thừa tướng hỏi mấy vấn đề, Trình Lãng thân thế đều lưu loát trả lời.

Hắn vui vẻ ra mặt đem Trình Lãng mang vào phủ, mà ta, mắt rưng rưng nhìn theo giống như là chờ mong hắn quay đầu lại đón ta. Bộ dạng Trình Lãng chột dạ đến mức căn bản không dám quay đầu nhìn.

Tất cả mọi người như ong vỡ tổ lại đi vào, thời điểm quản gia đóng cửa ta ngăn tại , cười nhẹ nhàng đưa tay: "Bố cáo đã nói, tìm được nhi tử của Thừa tướng tiền thưởng trăm lượng, tiền đâu?"

03

Trình Lãng người này coi như nhất thời nhớ không ra ta thì sau đó cũng nhất định sẽ tới diệt khẩu .

Nhưng chờ hắn nhớ tới, ta đã sớm rời kinh thành từ đời rồi.

Từ phủ Thừa Tướng cầm bạc ta liền chuẩn bị ra khỏi thành, chân trời góc biển, đi đâu không được?

Nhưng không biết vì cái gì, ngày ta mang theo bọc hành lý chuẩn bị xuất phát, quan binh kiểm tra nhiều gấp đôi, mỗi người qua đường đều lui tới kiểm tra cẩn thận đề ra nghi vấn, có người ngăn lại ta hỏi ta từ đâu tới.

Hắn nhìn một hồi, sau sắc mặt đại biến, cũng không biết cùng tả hữu nói cái gì, rất nhanh một nhóm người liền vô cùng lo lắng mà đem ta vây lại.

Mama thấy nốt ruồi của ta, giống như là đột nhiên xác định cái gì, lôi kéo ta nước mắt chảy ngang:

"Tiểu thư a, trời xanh có mắt cho lão nô có thể tìm được người, người chính là thiên kim của Hộ Bộ thượng thư thất lạc bên ngoài a!"

Ta: "???"

Văn này nghe quen thế.

Cmnn!!!!!

Khá lắm, Ta thế mà cũng là đổi mệnh thang!

Bọn hắn sợ ta chạy, liền lôi ta về Thượng thư phủ.

Phương Thượng Thư Phương Niệm tuổi trên năm mươi cùng phu nhân y phục xộc xệch đứng đợi cửa, trông thấy ta thì ôm chầm lấy ta và bắt đầu khóc.

"Nữ nhi của ta a, ngươi chịu khổ rồi a!"

Ta cứng nhắc giật giật khóe miệng.

Bọn hắn vui đến phát khóc không phải sao?

Hai ông bà già này chắc hẳn đang vô cùng vui mừng khi tìm được ta là vật tế thần cho họ.

Đừng nói bây giờ không thể trốn , cho dù ta có trốn thoát, ta cũng không thể rời khỏi kinh thành .

Ta ra vẻ sợ hãi: "Ta thế nào lại là nữ nhi của các ngươi ? Ta trên đường bán đồ ăn rõ ràng gặp qua Phương tiểu thư xinh đẹp như hoa ."

Phương phu nhân gượng cười: "Nữ nhi a con không biết, con khi còn bé bị nô bộc lòng dạ hiểm độc tráo đổi, trước kia là giả, con mới là con gái ruột chúng ta a!"

Ta nhắm mắt lại, há miệng, tiếng khóc vang động trời:

"Cha! Nương! Ta rốt cuộc tìm được mọi người! Ta từ nhỏ lang bạt kỳ hồ còn tưởng rằng cha mẹ c.h.ế.t sớm, không nghĩ tới chúng ta một nhà còn có ngày trùng phùng ! Nương! Ta thật đói a ······"

Hai người bọn họ hai mặt nhìn nhau trong chốc lát lập tức lấy lại tinh thần.

Phương phu nhân kéo ta đi vào trong:

"Người đâu, chuẩn bị đồ ăn!"

Ban đêm bọn hắn đưa ta vào một gian phòng bố trí xa hoa liên tục nhắc nhở:

"Nữ nhi ngoan , đây là cha nương vì con khổ công chuẩn bị , về sau con hãy ngủ ở chỗ này , có cha nương đây, ngày sau con chỉ cần hưởng phúc thôi. "

Ta khéo léo ứng phó, trong lòng nhịn không được cười lạnh.

Ngay cả những chiếc ghế trong phòng này cũng được làm bằng gỗ đàn hương hảo hạng, hôm nay ta mới được tìm thấy, làm sao có thể làm ra nhanh như vậy ?

Không có thời gian để chuẩn bị một căn phòng tốt thế này đâu!

Ta nhíu mày nhìn giường, chỉ sợ trước đó người nằm trên này, chính là người muốn cùng ta đổi mệnh .

Khi trời đã khuya, ta kiếm cớ đuổi người hầu đi len lén chạy tới phương Thượng thư viện tử, vừa hay nhìn thấy đôi vợ chồng già cầm đèn lồng đang đi về phía một khoảng sân nhỏ đổ n

át.

Ta rón rén theo sau, viện kia cũng không có hạ nhân quản lý, giống không người ở.

Đột nhiên có một giọng nữ giận dữ:

"Còn muốn con ở cái chỗ c.h.ế.t tiệt này bao lâu!"

Ta cẩn thận xích lại gần, trông thấy một nữ tử tuổi tác cùng ta không chênh lệch nhiều, đang giận dữ ném đòi đạc.

Nàng giống như là thân thể không tốt, ném mấy lần lại ngăn không được mà ho khan.

Phương phu nhân đau lòng , vội vàng đi đỡ nàng: "Nữ nhi ngoan của ta, con tạm thời nhịn một chút, thuốc chúng ta đã tìm được, chỉ cần xem nàng như con gái ruột mà nuôi dưỡng, lại cho nàng ăn một tháng thuốc Huyền Thanh đạo trưởng chế, rất nhanh nàng liền có thể thay con đi chết, chờ khi đó, bệnh thần trí của con cũng liền tốt."

"Biện pháp này, thật hữu dụng sao?"

"Đây là điều chắc chắn!"

Phương Niệm hạ thấp thanh âm nói:

"Trương Thừa tướng kia , nhi tử bị bệnh lao chờ chếch liền tìm được thuốc dẫn sau hôm qua có thể mở mắt nói chuyện! Huyền thanh đạo trưởng biện pháp không có sai."

Phương Như Thanh nhịn không được bật cười:

"Vậy là tốt rồi, cái thứ thôn phụ ti tiện , dám hưởng thụ thân phận của ta, chờ ta cùng với ả đổi mệnh, ta nhất định phải làm cho ả c.h.ế.t càng thêm thống khổ."

Ta hứng thú nhìn chằm chằm nàng.

Đừng có gáy sớm thế!

Mạng này, có đổi hay không phải hỏi ý ta.

Các người ai cũng muốn mạng của ta. Nhưng ta đã c.h.ế.t một lần rồi. Lần này ai muốn mạng ta thì ta lấy mạng kẻ đó trước!

 

Loading...