Đời Này, Chị Tôi Muốn Trở Thành Nữ Cường Nhân - Chapter 11
Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:38:39
Lượt xem: 431
Mẹ tôi nhìn một màn như vậy, lòng nóng như lửa đốt.
"Oản Oản, Chu Đình căn bản không phải là người tốt, mới quen chị con được bao lâu mà đã đòi hơn 50 triệu nhân dân tệ rồi, tài chính công ty bây giờ không thể quay vòng được rồi."
Chị gái tôi khinh thường khịt mũi nói lời thề sắt son.
"Việc kinh doanh có lúc thăng lúc trầm là điều bình thường. Mẹ không cần phải làm ầm ĩ như vậy."
"Trước khi con tiếp quản công ty còn bị lỗ nặng, hạng mục với đơn hàng còn chẳng được mấy cái, bây giờ nhà máy đang tràn ngập đơn đặt hàng mỗi ngày, đều là công của con.”
“Không phải chỉ là tiền thôi sao? HIện tại trong tay con có một số khách hàng lớn nước ngoài, đợi khi con giành được họ, ít nhất sẽ kiếm được bốn đến năm tỷ!”
“Cha mẹ, hai người đừng giữ những ý tưởng suy đồi, lỗi thời và không còn thích ứng được với xã hội ngày nay nữa, hãy nhìn cách công ty dưới tay con từng bước phát triển đến vinh quang dưới đã trở thành người dẫn đầu trong ngành như thế nào!"
Lời nói mang tính quyết định, ánh mắt cũng vô cùng cuồng nhiệt.
Mặc dù trước đây chị tôi tự tin quá mức nhưng tốt xấu vẫn nắm rõ hiện thực.
Công ty của cha mẹ tôi cũng là công ty nhỏ, muốn có được thị trường nước ngoài với lợi nhuận ròng từ 4 đến 5 tỷ thì chúng tôi cần ít nhất một đơn hàng 1,5 tỷ.
Ngay cả khi chị tôi thực sự có khả năng nhận được đơn hàng lớn như vậy thì nhà máy của cha mẹ tôi cũng không thể làm được.
Nói rất tự tin, nhưng sau đó cuộc trò chuyện thay đổi lại bắt đầu đòi tiền tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/doi-nay-chi-toi-muon-tro-thanh-nu-cuong-nhan/chapter-11.html.]
"Em gái, mày đi vay Bùi Tư Việt 50 triệu để đầu tư vào công ty đi, về sau hàng năm tao sẽ chia cho mày 20% cổ tức của công ty. Từ giờ trở đi, mày nằm không cũng có tiền.”
Vũ Khúc Đoạn Trường
"Bây giờ Bùi Tư Việt đang ở trong nước, mày đi cầu xin anh ta, nếu anh ta không cho thì mày một khóc, hai nháo, ba thắt cổ."
“Tao là chị gái mày, đương nhiên sẽ không làm hại mày, đừng lo, cuối tháng công ty sẽ tổ chức họp thường niên, đến lúc đó có thể chia cho mày 10 triệu hoa hồng.”
Cái bánh này so với bán hàng đa cấp quả thực chẳng khác nhau chút nào.
Tôi giả vờ bất đắc dĩ, thở dài nói.
"Chị à, em không có năng lực bằng chị, tùy tiện giơ tay cũng làm ăn hàng chục tỷ, thậm chí còn có thể gặp được tình yêu đích thực của đời mình."
"Bùi Tư Việt vẫn đã nửa năm không về nhà, em cũng không gặp được anh ấy, dù em có đến công ty tìm anh ấy, bảo vệ cũng không cho em vào.”
“Chị ơi, sao chị lại lợi hại như vậy cơ chứ? Sự nghiệp và tình yêu đều nở rộ, thật khiến người ta ghen tị mà!”
Nghe tôi nói vậy, tuy chị gái không vui nhưng chị ta cũng không tức giận.
Nói một cách mỉa mai và khinh thường: "Em gái à, không phải chứ, mày đúng là phế vật, mày đã bỏ lỡ cơ hội này thì lần sau có hối hận quỳ xuống cầu xin tao cũng chẳng cần nữa đâu.”
Tôi mím môi, gian nan nuốt xuống nụ cười trên môi.
Người cho cha mẹ tôi vay tiền lần trước vẫn luôn thúc giục, ngân hàng cũng đang ép.
Buổi họp mặt thường niên cuối tháng có thể nói là khá sôi động đấy.