Đổi Thọ - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-04-06 10:09:29
Lượt xem: 3,218
8
Ngay khi Tần Nguyệt quay lại, bồ ấy đã vội kéo tôi nói cách hóa giải lời nguyền.
Chỉ có một cách giải trừ lời nguyền “Đổi Thọ”, cần phải trộn chung bốn nguyên vật liệu gồm m.á.u thuần âm, m.á.u thuần dương, m.á.u chó đen và tro củi lại với nhau.
Sau đó cho người bị nguyền rủa uống một nửa, rồi rưới nửa còn lại lên người nguyền rủa.
Một khi giải quyết mọi việc xong xuôi, lời nguyền đáng sợ liền được xóa bỏ.
Nhưng cái khó là khó tìm thấy m.á.u thuần âm, m.á.u thuần dương.
Tôi cau mày hỏi bồ ấy: “Không phải bồ đã nói với mình phải tìm ra lý do tại sao họ muốn hại mình mới có thể tìm ra cách phá bỏ lời nguyền sao?”
Tần Duyệt cười duyên dáng: “Đó là lừa bồ thôi, mình chỉ muốn trước khi c.h.ế.t bồ biết rõ tại sao mình chết.”
“Nhưng thật không ngờ mèo mù lại vớ được cá rán, mạng của bồ vẫn chưa tận mà!”
Bàn tay siết chặt của tôi cuối cùng cũng buông lỏng xuống.
Lời nguyền khủng khiếp này không thể chỉ dựa vào một người liền có thể giải quyết êm xuôi được, Tần Duyệt nhìn thấu suy nghĩ của tôi.
Cô tự tin vỗ n.g.ự.c nói: “Chị em cứ yên tâm, có mình giúp bồ mà!”
Tôi hào hứng ôm bồ ấy, Tần Duyệt vỗ vỗ lưng tôi cười nói:
“Nhưng thù lao phải tăng lên một thứ nữa. Hãy cho mình một bình m.á.u bạn trai của bồ!”
Tôi suy nghĩ vài giây rồi gật đầu đồng ý:
“Vậy bồ có thể giúp mình kiểm tra một chuyện được không?
“Giúp mình tìm hiểu xem giữa bố mẹ mình và bố mẹ Trang Nhiễn có mối thâm thù đại hận gì.”
Tần Duyệt nheo mắt nghi ngờ nhìn tôi, tôi kể lại cho bồ ấy nghe chuyện xảy ra hôm qua.
Bồ ấy nghe chuyện xong, rồi gật đầu đồng ý.
Tôi tưởng bố mẹ tôi đã làm chuyện gì đó có lỗi với bố mẹ của Trang Nhiễm, nhưng điều tôi không ngờ đó họ thực sự đã hại c.h.ế.t bố mẹ của Trang Nhiễm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/doi-tho/chuong-8.html.]
Tần Duyệt kể cho tôi nghe, lúc trước bố mẹ tôi có chút tiền, liền đi khắp nơi hung hăng bắt nạt người khác, bố mẹ Trang Nhiễm là mục tiêu bị bọn họ nhắm đến, nên hai người quanh năm suốt tháng đều bị bố mẹ tôi bắt nạt.
Đến lần đó vì mọi chuyện đi quá trớn, bố mẹ tôi đã tùy tiện tìm một mảnh đất, rồi cho người chôn cất họ.
Tần Duyệt dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôi: “Chị em à, bồ thật sự đã g.i.ế.c c.h.ế.t cả nhà người ta rồi.”
Tâm trạng của tôi bỗng trở nên vô cùng phức tạp, im lặng không thể nói được lời nào.
“Chị em Trang Nhiễm vẫn luôn muốn báo thù, nhưng cha mẹ bồ đã không may mất sớm, nên toàn bộ oán hận tích tụ trong lòng đều đổ lên đầu bồ.”
Tôi thật sự không bao giờ ngờ được, những gì tôi gặp phải ngày hôm nay đều do tội ác của bố mẹ tôi gây ra năm xưa.
Lúc đầu óc tôi vẫn đang trống rỗng, Tần Duyệt bỗng đưa tay ôm mặt tôi:
“Cưng à, đừng buồn nữa, bồ còn có mình mà, chúng ta đã tìm được cách phá bỏ lời nguyền độc ác này rồi, bước tiếp theo là lập ra một kế hoạch hoàn hảo xử lý nó.”
“Mình đã sớm vạch ra một kế rất hay, bồ dẫn bạn trai bồ đến nhà bà nội mình chế tạo thuốc giải, còn mình sẽ dụ hai người bọn họ ra ngoài, sau đó mình sẽ chặn chân hồn ma, bồ chớp lấy thời cơ tốt đổ thuốc giải lên người họ. Bồ thấy về kế hoạch này ổn không?”
Kế hoạch này rất nguy hiểm, có thể liên lụy đến Lâm Chính, nhưng trước mắt tôi đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Tôi và Lâm Chính đã cãi nhau rất lâu, mới làm anh ấy gật đầu đồng ý.
Chúng tôi lập tức bắt xe về vùng nông thôn, Tần Duyệt đỡ bà nội ra đón chúng tôi.
Bà nội rất tốt bụng và hiếu khách, khi nhìn thấy tôi, bà nắm tay tôi và mỉm cười khen ngợi.
Tôi kiếm cớ đuổi Lâm Chính đi, Tần Duyệt lấy cho tôi một chiếc ghế đẩu để ngồi xuống.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tần Duyệt cắn dưa chuột hỏi tôi: “Bồ đã lấy m.á.u bạn trai bồ chưa?”
Tôi nhăn mặt rồi lắc đầu.
Tần Duyệt tặc lưỡi: “Thì bồ kể rõ đầu đuôi ngọn ngành cho anh ấy nghe là được rồi, mình không tin anh ấy không muốn cho bồ m.á.u đâu.”
Tôi nhìn Tần Duyệt hỏi: “Làm sao bồ có thể khiến một chàng trai thích xem Ultraman tin rằng trên thế gian này có âm tào địa phủ chứ?”
Tần Nguyệt nghe tôi nói xong liền bị nghẹn lại, bồ ấy cắn thêm một miếng dưa chuột nữa:
“Chuyện đó mình không quan tâm. Bồ buộc lòng phải lấy m.á.u của anh ấy trước mười hai giờ đêm, nếu không... mạng nhỏ của bồ sẽ không còn đâu đấy.”
Lời nói của Tần Duyệt khiến tôi lạnh cả sống lưng.