ĐÔNG CHÍ - Chương 03
Cập nhật lúc: 2024-07-09 19:39:26
Lượt xem: 2,710
Đúng vậy, rốt cuộc ai lại vì một thiếp thất mà làm cho gia đình gà bay chó sủa chứ?
Từ khi ta còn nhỏ, ta đã học được cách sống giả tạo trong ngôi nhà này.
Ta học cách sống sót trong thế giới đầy d.a.o kiếm này.
Sau khi chúng ta đến tuổi cập kê, chủ mẫu đã dồn hết tâm sức lo lắng cho hôn sự của tỷ tỷ ta.
Phụ thân ta tuy là quan ngũ phẩm, nhưng trong nhà phải có nữ nhi đủ tuổi tham gia tuyển tú.
Ban đầu, Thẩm Doanh Nguyệt cũng rất háo hức.
Nhưng trong khoảng thời gian đó, có rất nhiều tin đồn ở kinh thành.
Các tiểu thư khuê các đều đồn đại rằng Hoàng hậu nương nương là một người rất cay nghiệt và hay độc ác.
Dần dà lâu ngày, Thẩm Doanh Nguyệt không còn muốn gả vào cung nữa.
Và người chịu tội thay cho Thẩm gia, chính là ta.
Tỷ tỷ không muốn gả, vậy thì ta gả.
Ta nên vui mừng hay đau lòng đây? Cuối cùng phụ thân ta cũng nhớ ra ông ta còn một đứa nữ nhi nữa.
Nhưng ông ta lại nhớ đến ta trong hoàn cảnh này.
4
Ta thay Thẩm Doanh Nguyệt gả vào cung.
Nhưng điều họ dự đoán đã không xảy ra.
Trái lại, ta được Thánh thượng sủng ái, từng bước lên đến vị trí Quý phi.
Còn Thẩm Doanh Nguyệt khi đó, đã ném tú cầu gả cho một thư sinh tuấn tú.
Nàng ta nhìn trúng vẻ ngoài của người đó, nhất quyết muốn gả cho hắn ta.
Sau khi thành hôn, những ảo tưởng của nàng ta về việc phu thê hòa thuận, tôn trọng lẫn nhau đều tan vỡ.
Sau khi thư sinh đó đỗ Trạng nguyên, hắn ta đã ngay lập tức hưu thê và thú người khác.
Thẩm Doanh Nguyệt có cuộc hôn nhân không hạnh phúc, từ đó đã căm ghét ta, cho rằng ta đã cướp đi vị trí Quý phi của nàng ta.
Vì vậy, nàng ta đã ra tay tàn độc với ta khi ta về nhà thăm bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dong-chi/chuong-03.html.]
Con d.a.o lạnh lẽo đ.â.m vào n.g.ự.c ta, môi ta dần dần trở nên tái nhợt.
Thẩm Doanh Nguyệt vẫn tàn nhẫn xoay cán dao, m.á.u chảy đầm đìa, ta đau đến mức hít sâu.
Trong cơn mê man, Thẩm Doanh Nguyệt cười duyên dáng:
"Thẩm Đông Chí, tại sao ngươi lại có số phận tốt như vậy? Một đứa tiện tỳ như ngươi, rõ ràng là thay người khác gả đi, vậy mà lại có thể làm Quý phi?
"Ta nói cho ngươi biết, vị trí Quý phi chỉ có thể là của ta. Đồ tiện nhân, tiện nhân..."
Thẩm Doanh Nguyệt hung hăng đ.â.m d.a.o vào tim ta, giọng nói dần trở nên điên cuồng.
Điều nàng ta không biết là...
Để sống sót, ta đã đồng ý với Hoàng hậu, từ nay về sau không thể sinh con được nữa.
Ta không yêu Hoàng thượng, đương nhiên không muốn sinh con cho hắn ta.
Ngày uống canh hồng hoa, Hoàng thượng thương xót ta cô độc lẻ loi, đã phá lệ phong ta làm Nghi phi.
Đáng tiếc, tất cả những điều này, Thẩm Doanh Nguyệt không biết.
Nàng ta chỉ nhìn thấy cảnh tượng ta ở vị trí Quý phi, nhưng không biết nỗi chua xót đằng sau cảnh tượng đó.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta biết rằng nàng ta đã trọng sinh cùng ta.
Vì nàng ta muốn đổi lấy cuộc đời của ta, ta sẽ thuận nước đẩy thuyền.
Phúc này ta không cần nữa.
5
Ta ôm tú cầu, bước đi nhẹ nhàng.
Dần dần, dòng suy nghĩ bị kéo về bởi tiếng ồn ào bên dưới lầu.
Đường phố rộng lớn, sầm uất đông nghịt người, chợ náo nhiệt bày đầy các gian hàng, xe ngựa qua lại, tiếng rao bán không ngớt.
Thấy ta mãi không chịu ném tú cầu, những người nam nhân ở bên dưới đã có chút sốt ruột.
"Thẩm cô nương, nếu nàng đã chọn được chàng trai nào, hãy ném xuống đi.
Để chúng ta cũng được tham gia, lây dính chút hỉ khí của Thẩm cô nương."
Người kinh thành nói chuyện đều rất thẳng thắn.
Ta nhìn đám đông ồn ào bên dưới, không tìm được một lang quân nào ưng ý.