Đột Nhiên Trở Thành Cún Cưng Của Thái Tử Gia Bắc Kinh - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-09-06 03:48:01
Lượt xem: 413
“Còn nữa, mẹ có phải đã đưa tiền cho người ta bảo cô ấy đi không? Mẹ nghĩ gì vậy? Cô ấy ở bên cạnh con, thiếu gì? Cô ấy tự thân cố gắng, chẳng thiếu chút tiền đó! Con hiểu rồi, tiền ít nhiều không quan trọng, mẹ chỉ muốn dùng tiền để làm nhục người ta, đúng không?
“Mẹ à, ông nội và bố con đã là đảng viên bao năm, bây giờ là thời đại chủ nghĩa xã hội mới bao nhiêu năm rồi, sao tư tưởng của mẹ vẫn không theo kịp, giờ còn chơi trò đó?”
Tôi đứng sau Triệu Cẩn Đình, đã quên mất phải phản ứng thế nào. Không biết nên ngạc nhiên vì sao hắn biết chuyện mẹ mình đưa tiền, hay ngạc nhiên vì hắn lại vì tôi mà về nhà, từng chút từng chút giảng đạo lý với mẹ hắn.
Vậy ra, hắn cũng từng nghĩ đến việc muốn có tương lai với tôi, đúng không?
Bà Triệu xoa xoa trán, bị hắn làm cho tức điên, một tay đập vào cánh tay hắn: “Thằng nhóc thối, cô gái kia cho con uống thuốc mê gì rồi?”
Triệu Cẩn Đình ngồi xổm xuống, xoa xoa trán cho mẹ mình, nghiêm túc nhìn bà: “Mẹ, con thật lòng thích cô ấy, kiếp này nếu không lấy được cô ấy, đời này con sẽ hối tiếc.”
Lời nói nhẹ nhàng rơi xuống, một cơn gió thổi lay nhẹ tấm màn mỏng, ánh sáng lung linh d.a.o động.
Ánh hoàng hôn chiếu qua cửa sổ lớn, soi lên dáng hắn hơi cúi.
Khoảnh khắc đó, Triệu Cẩn Đình như mọc ra đôi cánh trong suốt phía sau, quỳ dưới đất cầu nguyện với thiên thần, mong thiên thần cho hắn tình yêu trọn vẹn.
Thì ra, hắn cũng từng cố gắng, cũng từng muốn cho tôi một kết thúc hoàn mỹ.
Triệu Cẩn Đình đột nhiên vỗ vào tôi một cái, cười nói: “Cún ngốc, nhóc khóc cái gì?”
Tôi quay đầu đi, lén lút nhìn ra ngoài cửa sổ.
12
Nếu Triệu phu nhân dễ bị thuyết phục như vậy, thì bà đã không phải là Triệu phu nhân.
Bà ngẩng đầu, nhìn lên lầu, gọi: "Ba, ông xem nó..."
Triệu Cẩn Đình ngước lên, thấy ông cụ đang lững thững đi xuống cầu thang với tay chắp sau lưng.
Ông cụ không cố chấp như Triệu phu nhân, và thực sự yêu thương cháu trai này, đứa trẻ được nuôi nấng từ nhỏ bên mình. Ông chỉ nói một câu: “Ở đời này, tình yêu là điều khó tìm nhất. Nhưng con cũng biết tính chất công việc của cha con rất đặc thù. Nếu không cần thiết, người Triệu gia không nên xuất hiện quá nhiều trước công chúng. Nếu cô ấy thực sự yêu con, liệu cô ấy có sẵn lòng từ bỏ việc đóng phim vì con không?”
Người Triệu gia chỉ có một yêu cầu với con cháu, đó là không được làm chuyện gì quá khoa trương. Đêm đó trên Weibo có thể nói là việc lớn nhất mà Triệu Cẩn Đình từng làm công khai trước mặt mọi người.
Sau đêm ấy, tài khoản Weibo đó đã bị hủy bỏ.
Triệu Cẩn Đình đỡ tay ông cụ, ngập ngừng một chút, “Ông nội, như vậy không công bằng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dot-nhien-tro-thanh-cun-cung-cua-thai-tu-gia-bac-kinh/chuong-9.html.]
Ông cụ đã trải qua nhiều sóng gió cuộc đời, bình tĩnh lắc đầu: “Ở đời này hiếm có chuyện gì công bằng cả.”
Triệu Cẩn Đình im lặng rất lâu, không trả lời.
Cuộc nói chuyện này cuối cùng vẫn không đi đến đâu. Cũng giống như tôi hiểu hắn, trong một gia đình nghiêm khắc và cứng nhắc như thế này, việc vượt ra khỏi những quy tắc là điều không dễ dàng.
Hắn cũng sẽ hiểu cho tôi, việc từ bỏ giấc mơ mà tôi đã theo đuổi nhiều năm, khó đến mức không thể nói ra được.
Có lẽ, vì không có kết quả, nên tôi chưa từng thấy Triệu Cẩn Đình nhắc đến chuyện này với Hứa Vãn Kiều hiện tại.
Nếu không phải vì tôi biến thành chú chó Trân Châu và vô tình nghe thấy, có lẽ suốt đời này, tôi cũng sẽ không biết.
Thực ra, trong những ngày làm Trân Châu, tôi thường thấy được một số mặt khác của Triệu Cẩn Đình. Những điều mà hắn không bao giờ thể hiện trước mặt Hứa Vãn Kiều.
Ví dụ, hắn từng ôm tôi và lẩm bẩm: "Sao miệng mình lại độc thế nhỉ? Cái gì mà chơi đùa, thật vô vị…"
Ví dụ, hắn từng dạy dỗ đám bạn của mình, vì họ sau lưng gọi Hứa Vãn Kiều là “chim hoàng yến nuôi của Triệu Cẩn Đình”.
“Ai cho phép các cậu gọi như vậy? Cô ấy là đối tượng nghiêm túc của ông đây.”
Tiếc là tôi không biết nói, nếu không tôi cũng muốn để cho Hứa Vãn Kiều hiện tại nghe xem, Triệu Cẩn Đình yêu cô ấy nhiều đến nhường nào.
Còn Hứa Vãn Kiều, gần đây dường như luôn bận rộn, ngay cả khi không đi đóng phim, cô ấy cũng như đang bận làm gì đó.
13
Hôm ấy, cuối cùng tôi lại có cơ hội theo dõi cô ta, thấy cô ta đi vào một khu chung cư cũ kỹ.
Tôi nhận ra nơi này, đây là nhà cậu tôi.
Tôi theo sau Hứa Vãn Kiều, càng tò mò hơn, cô ấy đến đây làm gì?
Năm tôi mười lăm tuổi, mẹ tôi qua đời, tôi chỉ có thể theo cậu.
Nhưng cậu tôi - Trương Minh Chính, không phải người tốt, số tiền mẹ tôi để lại cho tôi đi học, toàn bộ đều bị cậu mang đi đánh bạc.
Ông ta chẳng bao giờ quan tâm đến tôi, những năm tháng sống cùng ông ta, tôi thậm chí không có gì để ăn no.
Cho đến khi trưởng thành, tôi mới thực sự thoát khỏi ông ta, tôi vừa đi học vừa kiếm tiền, không bao giờ quay lại nơi này nữa.
Nhưng ông ta cũng không buông tha tôi, biết tôi đi đóng phim, càng ngày càng lợi dụng để đòi tiền.