ĐỪNG LÀM MỘT BÔNG HỒNG KHÔ HÉO - Chương 07
Cập nhật lúc: 2024-09-30 19:45:12
Lượt xem: 816
May thay tôi đã quyết định rút lui, nếu không những ngày như thế này sớm muộn gì cũng bức bách người khác đến chết.
17.
Vì Chu Dịch không chịu ly hôn trong hòa bình nên tôi chỉ có thể đ.â.m đơn kiện.
Tôi đã chuẩn bị cho một trận chiến kéo dài, có điều tôi vẫn đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của Chu Dịch và gia đình anh ta.
Mẹ Chu Dịch hẹn gặp mặt tôi, “Vô tình bất cẩn” làm đổ cốc cà phê vào điện thoại di động của tôi.
Sau đó Chu Dịch lợi dụng lúc điện thoại của tôi bị ngâm nước không khởi động máy lên được, đến trường học đón Hoạ Hoạ trốn đi.
Anh ta biết rõ, tôi một mình nuôi nấng Hoạ Hoạ suốt hai năm qua, sống nương tựa lẫn nhau!
Tôi gọi cho anh ta, tuy nhiên anh ta không trả lời, chỉ gửi cho tôi một tin nhắn Wechat: "Hoặc là tiếp tục chung sống, hoặc là ly hôn và sẽ không bao giờ gặp lại Hoạ Hoạ, cô chọn đi."
Lúc ấy tình cờ tôi đang ở cùng Thẩm Lộc, cô ấy cũng nhìn thấy tin nhắn này, tức giận đến mức chửi ầm lên: "Thức rác rưởi gì thế? Anh ta dám dùng Hoạ Hoạ uy h.i.ế.p cậu à, thật vô liêm sỉ!"
Thẩm Lộc mắng rất đúng.
Giờ khắc này, tôi không thể không thừa nhận người đàn ông tôi yêu mười năm chính là một thứ rác rưởi hèn hạ vô sĩ.
Nếu g.i.ế.c người không phạm pháp, tôi muốn cầm d.a.o tới trước cửa và băm Chu Dịch thành từng khúc.
Nhưng tôi không thể, tôi buộc mình bình tĩnh lại.
18.
Buổi tối, Chu Dịch gửi cho tôi một đoạn video khác, trong đó có cảnh Hoạ Hoạ và gia đình họ vui vẻ hòa thuận.
"Ba mẹ cô không ủng hộ việc cô ly hôn với tôi, Hoạ Hoạ theo cô liệu có được hạnh phúc như lúc này không?"
"Là một người mẹ, cô chỉ biết làm theo ý mình và ích kỷ, cô đã bao giờ nghĩ đến tương lai của Họa Hoạ chưa?"
"Tôi có thể cắt đứt liên lạc với Tiểu Vũ, chỉ cần cô hứa sau này sẽ sống hoà thuận."
Khi Chu Dịch gửi cho tôi những lời này, Tiểu Vũ đang ở nhà anh ta.
Anh ta không biết rằng Tiểu Vũ và tôi đã thêm Wechat của nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/dung-lam-mot-bong-hong-kho-heo/chuong-07.html.]
Tiểu Vũ sao có thể bỏ lỡ cơ hội khoe khoang tốt thế này được?
Cô ta chụp ảnh phòng ngủ của Chu Dịch và đăng lên vòng bạn bè.
Trong bối cảnh mờ ảo, còn có thể nhìn thấy ảnh cưới của tôi và Chu Dịch treo trên đầu giường.
Bức ảnh này hẳn chỉ được hiển thị với tôi.
Cho dù Chu Dịch không biết xấu hổ, ba mẹ anh ta...cũng không biết xấu hổ sao?
Tôi và Chu Dịch còn chưa chính thức ly hôn mà đã để Tiểu Vũ dọn vào ở?
Hay họ cho rằng cách này có thể buộc tôi phải thỏa hiệp?
Còn Hoạ Hoạ, con bé còn nhỏ tuổi, không hiểu gì cả, liệu có bị bọn họ dùng thủ đoạn để lôi kéo không?
Con bé có nhớ mẹ không? Hay...đã quên mẹ mình rồi?
Tôi khổ sở đến nỗi toàn thân run rẩy, bên tai truyền đến tiếng gì đó.
Cẩn thận lắng nghe, đúng là tiếng tim tôi vỡ vụn.
Cuộc sống thật nhàm chán.
Chồng phản bội, ba mẹ không thấu hiểu, mọi thứ nhìn thấy đều là bóng tối.
Giữa cơn mê man, trong đầu hiện lên vô số cảnh tượng yêu đương cùng Chu Dịch.
Những lời thề non hẹn biển kia, cuối cùng biến thành mây khói thoảng qua.
19.
Khi tỉnh dậy, tôi đang ở trong bệnh viện.
Thẩm Lộc chưa hết bàng hoàng: “Cậu làm tớ sợ muốn chết, nhiệt độ của cậu lên tới ba mươi chín độ tám, nếu tớ không phát hiện, cậu đã bị sốt đến choáng váng rồi!”
Tôi mỉm cười xin lỗi cô ấy.
Hốc mắt Thẩm Lộc lập tức đỏ hoe, nghẹn ngào nói: “Trước đây Hoạ Hoạ ở bên cạnh cậu, cậu luôn chống đỡ vì con bé. Hiện tại con bé bị Chu Dịch giấu đi, sợi dây trong lòng cậu đứt mất, không đổ bệnh mới là lạ!"