ĐƯỢC THẤY ÁNH XUÂN - Chương 06
Cập nhật lúc: 2024-08-08 18:18:00
Lượt xem: 3,378
Cả sảnh đường im lặng, sự thật quá sức tưởng tượng khiến mọi người khó mà chấp nhận.
Mẫu thân không tin nổi hỏi huynh trưởng: "Có thật không?"
Đến nước này, giấu diếm cũng vô ích, huynh trưởng trầm giọng nói: "Mẫu thân, con làm vậy cũng là vì muốn tốt cho Ninh Tuyết, tính tình nó ngang bướng, không thích hợp gả vào Hầu phủ."
Ta vỗ tay: "Huynh nói hay lắm, người một nhà là phải thương yêu nhau, huynh lo lắng cho muội, muội làm vậy cũng là báo đáp huynh. Huynh luôn muốn lấy lòng Trấn Bắc Hầu, chỉ gả một muội muội đi thì không chắc chắn, giờ huynh và Trấn Bắc Hầu có quan hệ này, hắn ta mới thật lòng nâng đỡ huynh."
Mặt mày huynh trưởng tái mét, có quan hệ này rồi, phe thanh liêm trong triều sẽ không bao giờ chấp nhận huynh ấy nữa, mười mấy năm đèn sách, chỉ trong một đêm đã tan thành mây khói.
Mẫu thân nhìn qua nhìn lại rồi "á" lên một tiếng, lao vào Ninh Lan, người vẫn không dám lên tiếng: "Đều tại con hồ ly tinh này, nếu không phải tại ngươi thì nhi tử của ta sao lại hỏng cả tương lai?"
Thấy Ninh Lan bị tát mấy cái, lão thái thái không ngồi yên được nữa: "Dừng tay, ồn ào như vậy còn ra thể thống gì?”
"Chuyện này có liên quan gì đến Lan Nhi? Là Ninh Tuyết không biết giữ mình, trước đã tư thông với người khác, mới để người ta có cơ hội lợi dụng."
Lão thái thái khinh bỉ nhìn ta: "Ninh Tuyết, ngươi không những không biết hối cải, mà còn bày mưu hãm hại huynh trưởng, ngươi có biết đạo lý một người vinh hiển cả nhà được nhờ không? Danh tiếng Khương gia bị hủy hoại, ngươi còn có kết cục tốt đẹp gì?"
Ta lập tức đập vỡ chén trà: "Bà già, bớt giả vờ đi, chưa nói đến bà đâu.”
"Khương gia không phải chợ búa, phụ mẫu còn không biết chuyện, vậy Trấn Bắc Hầu biết bằng cách nào? Chẳng phải là do Lan Nhi tốt bụng của bà nói ra sao!”
"Lúc nó đem chuyện xấu của tỷ muội mình ra ngoài, sao không nghĩ đến đạo lý một người vinh hiển cả nhà được nhờ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/duoc-thay-anh-xuan/chuong-06.html.]
"Trấn Bắc Hầu và nó tư tình, sao bà không nói nó không biết giữ mình? Ngày thường miệng lúc nào cũng nói về quy củ, vậy mà bà còn bao che cho chúng nó?”
"Bản thân là kẻ ham hư danh, không biết liêm sỉ, bà lấy đâu ra mặt mũi mà nói về quy củ?"
Lão thái thái tức đến ngất xỉu: "Ngươi nói bậy, Lan Nhi không phải loại người đó, ngươi đừng có vu khống nó."
Ta cười lạnh một tiếng, có vu khống hay không chỉ cần lục soát là biết, hai người đang yêu nhau nồng thắm, thư từ qua lại chắc chắn không ít.
Sắc mặt lão thái thái và Ninh Lan tái mét nhưng không dám cãi lại nữa.
Phụ thân nghe nói nữ nhi mình ai cũng có tư tình, đến cả lão thái thái cũng tham gia, muốn mắng cũng không biết mắng ai.
Trấn Bắc Hầu lại nhìn Ninh Lan bằng ánh mắt si tình: "Đến nước này, ta cũng không giấu diếm nữa, người ta muốn cưới thật sự là Ninh Lan. Dù sao thánh chỉ đã ban, hôn sự hai nhà là không thể thay đổi."
Ninh Lan cảm động đến đỏ hoe mắt, dù Trấn Bắc Hầu có bày mưu hãm hại chị gái, làm nhục anh trai yêu thương mình, nhưng tất cả đều là vì mình, tình cảm sâu đậm như vậy, sao có thể không cảm động?
Phụ thân tức giận đến ngã ngửa: "Nếu ngươi thật lòng thích Ninh Lan thì ngươi cứ nói thẳng ra, chẳng lẽ ta lại không đồng ý sao? Giờ gây ra bao nhiêu chuyện, ngươi còn dám nhắc đến hôn sự!"
Lão thái thái ho khan một tiếng: "Ta thấy Trấn Bắc Hầu thật lòng với Ninh Lan, giờ chuyện đã rồi, chi bằng tác thành cho họ."
Dù hủy hoại một tôn tử và tôn nữ nhưng người bà ta yêu thương nhất chính là Ninh Lan, những người khác không quan trọng.
Danh tiếng Khương gia xem như xong rồi, không nắm chặt Trấn Bắc Hầu thì sau này Ninh Lan không thể tìm được nhà người quyền thế như vậy nữa.