Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Em chồng tôi là tình nhân của chồng tôi - Chương 9+10

Cập nhật lúc: 2024-08-16 21:44:49
Lượt xem: 1,264

9.

Tôi vội đổ thêm dầu vào lửa.

" Em sợ gì chứ ? Tại sao em lại hoảng sợ khi nghe đến xét nghiệm cha con ? Không phải em nói đứa trẻ là của bạn trai cũ sao? Rốt cuộc là của bạn trai cũ nào ? Hay em đang nói dối? Đứa trẻ là của anh trai em !"

Cô ta không trả lời được, chồng tôi Dương Cảnh đứng ra bảo vệ cô ta:

" Thẩm Nam Chi! Cô nói đủ chưa ? Con của em tôi là ai có quan trọng đến thế à ? Cô nhất định phải hủy hoại cô ấy mới chịu đúng không ?”

“Bây giờ cô ấy đã mất việc, cửa hàng trực tuyến không hoạt động được nữa , khi đi ra ngoài đều bị chỉ trích, mắng mỏ.

“Đừng quên, cô ấy là phụ nữ đang có thai !”

Dứa béo phô mai

"Đều là phụ nữ mà cô lại ác độc như thế ?"

“Tôi rất muốn tin cô ấy,” tôi cố gắng giữ bình tĩnh, “Đây không phải là đang cho cô ấy cơ hội chứng minh mình vô tội sao? Nếu đứa trẻ không phải của anh, tôi có thể bỏ qua chuyện này và coi như không có chuyện gì xảy ra.”

"Không cần chứng minh nữa , không phải cô chỉ muốn ly hôn thôi sao? Tôi thành toàn cho cô , bây giờ chúng ta có thể ly hôn."

"Được , nhưng anh là người có lỗi trước và sẽ phải rời khỏi nhà."

Thực ra nếu anh ta dọn ra ngoài sẽ có lợi cho anh ta , tôi đương nhiên không muốn làm như vậy bởi vì tôi biết Dương Ninh nhất định sẽ không đồng ý.

Bởi vì từ đầu đến cuối, tất cả những gì cô ta muốn chỉ là tiền của gia đình tôi.

Quả nhiên, cô lập tức ngăn cản : “Anh trai tôi tại sao phải rời khỏi nhà? Anh ấy không làm gì sai cả! Thẩm Nam Chi, cô đúng là một người phụ nữ độc ác. Thảo nào anh trai tôi không thích cô. Không một người đàn ông nào thích cô .”

"Dù thích hay không thì tôi vẫn là vợ hợp pháp của anh ấy. Không giống như một số người, dốc sức đến mấy cũng chỉ có thể làm tiểu tam ."

Cô ta hoàn toàn tức giận và muốn lao lại để đánh tôi.

Cảnh tượng này rất giống với kiếp trước.

Kiếp trước chúng tôi cũng cãi nhau, tôi đã chọc đúng vào chỗ đau của cô ta , cô ấy trong cơn tức giận đã đẩy tôi ra khỏi tầng 27 gi,ết c.h.ế.t tôi. Bây giờ có lẽ cô ta cũng muốn làm như thế , nhưng cô ta lại không dám.

Hoặc là , cô ta vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.

Sau khi bị kéo đi, cô ta đột nhiên bật khóc:

“Không, dù sao tôi cũng sẽ không làm xét nghiệm ADN , tôi không thể để con mình phải chịu sự sỉ nhục này trước khi nó ra đời. Bất kể cha của đứa trẻ là ai, tôi sẽ sinh nó ra .”

Tôi hoàn toàn cạn lời.

“ Tôi không nói là sẽ không cho cô sinh con, cô nên sinh đứa bé ra đi, nhưng chuyện này ảnh hưởng đến việc cuộc hôn nhân của tôi và Dương Cảnh có tiếp tục hay không, nên nhất định phải làm xét nghiệm quan hệ cha con.”

" Không làm! Tôi nói không làm là tôi không làm!" Mẹ chồng tôi trông rất lo lắng và bắt đầu tùy tiện nói : " Nếu là của Dương Cảnh thì đã sao? Hai đứa nó vốn dĩ không phải anh em ruột .”

“Nếu không phải do cô không sinh được con, chúng tôi liệu có đến mức phải thế nào không?”

Ôi này , bà ta đã thừa nhận rồi.

Lại còn với giọng điệu rất tự tin nữa chứ .

"Thế là bà thừa nhận rồi à ? Vậy thì không còn gì để nói nữa. Chỉ cần làm thủ tục ly hôn thôi, tôi sẽ để Dương Cảnh rời khỏi nhà, tôi sẽ thu hồi toàn bộ số tiền tôi đã chi trả cho Dương Ninh trong khoảng thời gian này !"

“Bây giờ mấy người hãy thu dọn đồ đạc và rời đi ngay lập tức.”

10.

Bà ta liên tục làm loạn : “Nói chuyển thì chuyển? Nói rời đi thì rời đi à? Bọn tao không chuyển cũng không rời đi ! Ninh Ninh bây giờ đã là phụ nữ có thai. Nếu nó xảy ra chuyện gì thì mày có chịu trách nhiệm được không?”

Tôi lặng lẽ nhìn bà ta rồi trực tiếp gọi cảnh sát .

Khi cảnh sát đến, hàng xóm xúm lại xem, tti tường trình lại rõ sự việc . Vấn đề này được coi là mâu thuẫn gia đình, hòa giải là ưu tiên hàng đầu nhưng tôi không chấp nhận bất kỳ hình thức hòa giải nào.

Vì căn biệt thự này được bố mẹ tôi mua và là tài sản trước hôn nhân của tôi nên họ không còn cách nào khác là phải chuyển đi.

Căn nhà kia tuy là tiền đặt cọc của tôi nhưng đó là khoản vay mà tôi và Dương Cảnh cùng nhau trả nên họ có thể tạm thời ở đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/em-chong-toi-la-tinh-nhan-cua-chong-toi/chuong-910.html.]

Nhưng điều đó không quan trọng.

Điều quan trọng là tôi muốn để hàng xóm thấy rằng vụ việc này đã tới tai cảnh sát . Họ vội vàng đăng lên mạng, và có rất nhiều người hóng chuyện này của tôi.

Ngoài ra còn có những blogger truyền thông biết chuyện này sẽ thu hút một lượng người quan tâm lớn và luôn chú ý đến diễn biến của sự việc .

Làn sóng lan truyền này là không mất một đồng nào nên tôi đương nhiên phải tận dụng tốt, nên đã phát đoạn ghi âm chính miệng bọn họ nói lên khiến họ đã nhanh chóng nổi tiếng trên mạng.

Kiếp trước tôi là người bị bạo lực mạng nhưng lần này thì ngược lại.

Vì sức ảnh hưởng quá lớn nên mỗi khi ra ngoài ba người đều bị chỉ trích. Nhưng đến nước này , Dương Cảnh vẫn không muốn ly hôn, bởi vì ly hôn đồng nghĩa với việc anh ta sẽ chẳng có được một cắc nào .

Mọi kế hoạch của họ đều bị tôi phá hỏng.

Nhìn thấy đứa bé sắp chào đời mà tôi vẫn còn sống sờ sờ , Dương Ninh lo lắng tìm người đụng chạm đến thủy tinh ở ban công. Thủ đoạn này cũng giống hệt như kiếp trước của cô ta .

Gia đình tôi sống ở tầng 27, nếu kính ban công có vấn đề gì, chỉ cần một cú đẩy nhẹ là tôi sẽ rơi xuống cùng với mảnh kính vỡ và chắc chắn sẽ chết.

Chỉ là họ không biết lần này tôi đã lắp camera từ trước.

Kế hoạch của cô ấy là cố tình dụ tôi ra ban công, tranh cãi nảy lửa với tôi, sau đó giả vờ vô tình mà đẩy tôi, sau đó cái c.h.ế.t của tôi sẽ được coi là một tai nạn.

Cho dù có điều tra thì cũng sẽ là điều tra người sản xuất kính chứ không phải cô ta , sẽ không ai nói rằng cô ta cố ý g.i.ế.c người.

Phải nói là cô ấy tính toán rất kỹ.

Nhưng cô ấy không bao giờ ngờ rằng khi cô ta đẩy tôi, tôi lại tránh được cái đẩy ấy.

Người bị ngã lại là cô ta.

Ah--

Tiếng hét chói tai, nửa người cô ta đã ở bên ngoài cửa sổ.

Vào thời điểm quan trọng, chồng tôi Dương Cảnh đã đưa tay tóm lấy bắp chân của cô ta, khiến cơ thể treo ngược bên ngoài.

Tôi sợ hãi đến mức hét lên và hoảng sợ gọi cảnh sát.

Sau đó, tôi bất chấp lao về phía trước, giả vờ cùng Dương Cảnh nắm tay kéo cô ta lên . Theo góc nhìn do camera phía sau ghi lại thì tôi với Dương Cảnh đang cố gắng cứu người .

Nhưng trên thực tế, tôi đã dùng hết sức để kéo Dương Cảnh xuống và trong lúc hoảng sợ thì buông tay anh ra.

Cứ như thế, anh ta không thể cầm cự được dưới nửa phút.

Cuối cùng cả hai cùng rơi xuống.

Giây tiếp theo, tiếng hét chói tai của tôi vang lên .

Khi cảnh sát đến, hai người họ không còn dấu hiệu của sự sống, tôi sợ đến mức ngã gục xuống đất.

Qua video giám sát, họ cho rằng đó là một vụ tai nạn và họ thực sự bắt đầu điều tra nhà sản xuất kính. Nhưng kỳ lạ thay, bản thân chiếc kính này không có vấn đề gì nhưng nó đã bị người ta làm giả mạo.

Sau nhiều lần điều tra, người ta phát hiện ra người đã khuất là Dương Ninh đã bí mật liên hệ với một công nhân chuyên thay kính và làm nứt kính ban công từ trước, rất có thể nó sẽ vỡ hoàn toàn sau khi có tác động của con người.

Nói cách khác, ý định ban đầu của Dương Ninh là g.i.ế.c tôi.

Nhưng cô ta đã tự đào hố c.h.ô.n mình .

Do họ đã nổi tiếng từ trước , vụ việc này nhanh chóng lan truyền trên mạng . Hầu hết mọi người đều nói rằng là do họ tự chuốc lấy và đây là quả báo trong truyền thuyết.

Và tôi chỉ là một nạn nhân vô tội.

Sau khi mẹ chồng biết được chuyện này , bà ta hận tôi tới tận xương tủy , một mực cho cho rằng tôi đã g.i.ế.t c.h.ế.t họ nhưng bà ta không có bằng chứng nên không làm gì được tôi nên chỉ có thể la hét một cách vô vọng.

Sau đó, bà ta thần trí không bình thường và tthường ôm một con búp bê nhặt ở thùng rác và gọi nó là cháu trai của bà

Sau đó, con búp bê của bà ta bị một đám trẻ con coi như trò đùa mà xuống sông , bà ta bất chấp nhảy xuống nhặt nó lên và không thấy ngoi lên nữa ,cho đến khi - bà ta được người ta vớt lên.

Còn tôi, một góa phụ, được thừa hưởng toàn bộ tài sản từ chồng mình là Dương Cảnh , đồng thời nhận được sự đồng cảm, đau lòng và vô số lời chúc phúc. .

Sau đó, tôi bán căn nhà mà chúng tôi đã cùng nhau sống, xóa đi những ký ức liên quan đến anh ta , điều chỉnh lại tâm trạng để sau này có thể sống một cuộc sống tốt đẹp ở tương lai.

Loading...