GẢ NHẦM - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-08-11 22:48:11
Lượt xem: 2,469
Nói xong lời này, ca ca cũng đã đánh xong.
Trên mặt Cố Thanh không có thương tích, nhưng trên người, chắc không một tháng không khỏi, huynh ấy hơi cúi người xin lỗi tẩu tẩu, nhưng không tiến lên, chỉ nhìn tiểu thư Triệu một cái, tiểu thư Triệu liền tiến lên đỡ huynh ấy, hai người từ từ đi xa.
Nhìn đó, đó lại là một kiểu hạnh phúc và ăn ý khác.
Đánh xong trận này, khi công tử Cố đến lần thứ hai, ca ca đã khách khí hơn một chút, dù sao cũng là nguyệt lão của huynh và tẩu tẩu, huynh ấy còn chuẩn bị sẵn thuốc trị thương thường dùng trong quân doanh.
Bọn họ thì thầm trong thư phòng rất lâu, rồi không lâu sau đó, nhà họ Tần sụp đổ.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Ở cổng chợ dán cáo thị tội danh rất nhiều và rất dài, nhưng điều duy nhất ta nghe lọt vào tai chính là thông đồng bán nước, trong những năm tháng ca ca ta liều mạng ngoài chiến trường, lão hỗn đản này lại đi bán tin tức cho địch quốc, thật sự là c.h.ế.t cách nào cũng không đủ.
Ngày hành hình, tẩu tẩu không đi, ca ca đưa nàng ra trang viện suối nước nóng ngoài thành, nơi đó có núi có nước, rất thích hợp để người ta khuây khỏa tâm tình.
Có lẽ nơi này phong thủy cũng tốt, không lâu sau khi trở về, tẩu tẩu đã có thai.
Mẫu thân mừng đến mức mỗi ngày thắp hương cho phụ thân mười nén nhang, cầu mong người dưới suối vàng no đủ mà phù hộ cho tẩu tẩu mẹ tròn con vuông.
14
Khi mang thai đến tháng thứ tám, ca ca nhận được quân lệnh, biên cương lại dấy lên quân địch, huynh ấy phải đi rồi.
Mẫu thân thức trắng đêm không ngủ được, nước mắt lưng tròng, ôm ca ca nói: "Con à, không làm quan nữa, mẫu thân không cần ở nhà lớn, cũng không cần ngủ trên vàng, con theo ta về quê, chúng ta làm ruộng cũng sống được."
Ca ca cúi đầu quỳ xuống, chỉ nói một câu: "Mẫu thân, nhưng trong lòng con không chỉ có gia đình, mà còn có quốc gia, có những huynh đệ."
Danh nghĩa này quá lớn, mẫu thân không thể nói được lời nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ga-nham/chuong-10.html.]
Tẩu tẩu cũng không nói, nàng thậm chí luôn mang nụ cười, cười mà chuẩn bị hành lý cho ca ca, từ quần áo đến giày vớ, không cho Thúy Hoàn giúp đỡ, tất cả đều tự tay xếp gọn gàng.
Nụ cười đó khiến lòng ta thật buồn bã.
Ta nghĩ ngợi lung tung, có lẽ văn thần đầu tiên đề xuất không kết thân với tướng quân không phải vì sợ hoàng đế, mà chỉ vì thương con gái. Ông ấy biết tướng quân ra trận, có thể sống sót trở về hay không phải trông chờ vào trời cao, ông không muốn con gái mình ngày đêm lo lắng đợi chờ, nên mới nghĩ ra cái cớ này.
Ta hỏi tẩu tẩu có hối hận không?
Tẩu tẩu lắc đầu: "Theo ca ca ngươi, ta mới biết quân nhân là gì, nếu vì họ có thể c.h.ế.t mà hối hận, thì đó là một sự xúc phạm, ta lo lắng, nhưng ta sẽ không bao giờ ngăn cản huynh ấy."
Ca ca có lẽ cũng hiểu tẩu tẩu, huynh ấy không nói lời xin lỗi gì, chỉ nắm chặt thời gian, làm rất nhiều con ngựa gỗ và kiếm gỗ nhỏ, huynh ấy nói võ nghệ này dù là nam hay nữ tập luyện đều có lợi, coi như là phụ thân đang ở bên cạnh.
Huynh ấy còn để lại cho tẩu tẩu một quyển sách dày, chữ viết không đẹp, nhưng ý nghĩa rất hay, đó là tâm trạng của huynh ấy mỗi khi chiến thắng trận đánh, huynh ấy đang an ủi tẩu tẩu.
15
Tháng thứ hai sau khi ca ca rời đi, tẩu tẩu sinh một tiểu điệt nữ rất đáng yêu, chúng ta gọi nàng là Viễn An, cầu mong người phương xa bình an.
Tẩu tẩu vẫn rất bận rộn, bận quản lý gia đình, bận chăm sóc Viễn An, còn bận mở không ngừng các cửa hàng mới, nàng kiếm được rất nhiều tiền, còn nhiều hơn cả số vàng ca ca ban đầu đưa cho.
Mỗi lần triều đình quyên góp quân phí, nhà chúng ta đều quyên góp nhiều nhất, tẩu tẩu nghĩ, dù chỉ có thể làm cho áo giáp của ca ca dày thêm một chút, kiếm sắc hơn một chút, hy vọng sống sót cao hơn một chút, thì vất vả cũng đáng.
Nhưng chiến tranh thật dài, dài đến mức Viễn An ba tuổi rồi, mà ca ca vẫn chưa trở về.
Ta biết những bức thư báo bình an kia không thể giữ nổi lòng tẩu tẩu, nàng đang lén lút luyện cưỡi ngựa, luyện đến mức đùi chảy m.á.u cũng không từ bỏ.
Lý do nàng vẫn chưa đi là vì ta và mẫu thân, khi ca ca không có ở đây, nàng cảm thấy chăm sóc tốt cho chúng ta là trách nhiệm của nàng.