Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gặp Đám Ma, Đừng Động Phòng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-08-09 20:57:51
Lượt xem: 1,239

“Được thì được, nhưng nhà của tôi có lẽ sẽ bị phá hủy.”

 

Bà nội gật đầu, cảm thấy hơi áy náy. 

 

“Những thứ đó chỉ là vật ngoài thân, việc chị và Tiểu Thạch còn sống quan trọng hơn nhiều. Đừng nghĩ nhiều nữa.”

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Bà nội thở dài, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Thêm một đêm nữa, không biết có thể chịu đựng đến đền không.”

 

23.

 

Bà dì tập trung niệm chú, đốt giấy bùa để xua tan sương mù, con đường dần hiện ra. 

 

Khi trời sắp tối, cuối cùng chúng tôi cũng đến được nhà bà dì rồi. 

 

Vừa vào cổng, bà dì lập tức dán giấy bùa lên cửa chính, rồi dán cả cửa sổ. 

 

“Tiểu Thạch, cháu và bà nội ở phòng phía tây. Bà thấy sắc mặt bà nội cháu không được tốt, đêm nay cháu trông chừng bà ấy nhé.”

 

Vừa vào sân, bà nội tôi đã kêu đau bụng. 

 

Anh họ tôi vội đỡ bà vào phòng phía tây và để bà nằm nghỉ trên giường.

 

Bà đã lớn tuổi, mấy ngày nay lại lao lực và bị sợ hãi, lưng càng thêm còng. Dù có chống gậy, mỗi bước đi dường như đều rất khó khăn.

 

24.

 

Đêm khuya, tôi ngủ mơ màng, mơ hồ nghe thấy tiếng chuông vang lên ngoài cổng sân, giống hệt như tiếng chuông trên xe chó đã bị vứt bỏ. 

 

Vì chuông này từng bị Hoàng Hoàng cắn, bị thiếu một góc, nên khi vang lên có chút âm thanh bị méo.

 

Tôi bừng tỉnh. Chuông này không phải đã bị anh họ tôi vứt đi rồi sao?

 

Một tiếng “rầm” vang lên, giống như cổng bị gì đó va phải. Tôi lắc bà nội. 

 

“Bà, bà, có cái gì đó đụng vào cổng.”

Bà nội rên rỉ vài tiếng, mở mắt ra. 

 

Không biết có phải do ảo giác không, nhưng con ngươi của bà nội trông như bị một lớp vải mỏng che phủ, có chút màu trắng.

 

“Tiểu Thạch, sao vậy?”

 

“Bà, có cái gì đó đang đụng vào cổng sân.”

 

Lúc này, cổng lớn giống như bị gió thổi mở ra, phát ra tiếng “kẽo kẹt”, rồi tiếng “lộp cộp” như có người đang bước vào, cùng với một mùi hôi thối nồng nặc lọt qua khe cửa sổ. 

 

Tôi bịt chặt miệng, suýt nữa thì nôn ra.

 

“Đừng sợ, Tiểu Thạch, có bà ở đây. Dù bà có chết, bà cũng sẽ không để con quỷ đó làm tổn thương Tiểu Thạch của bà.”

 

Bà nội dùng tay thô ráp nhẹ nhàng vỗ về đầu tôi, ôm tôi vào lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gap-dam-ma-dung-dong-phong/chuong-8.html.]

 

Mùi hôi trong phòng ngày càng nặng, giống như mùi chuột c.h.ế.t trong hố phân, tôi không kiềm chế được nữa và đã nôn ra.

 

“Hoàng Hoàng đâu rồi?” Tôi đột nhiên nhớ ra, Hoàng Hoàng đi ra ngoài để tiểu đêm mà chưa trở về. Dù là một con chó, nhưng Hoàng Hoàng không bao giờ tè bậy.

 

“Gâu gâu! Ẳng ẳng…”

 

Đột nhiên, một tiếng hét thảm thiết vang lên, giống như tiếng của Hoàng Hoàng.

 

Tôi hoảng hốt, vùng ra khỏi vòng tay bà nội, mở khe cửa sổ để nhìn ra ngoài. 

 

Dưới ánh trăng, tôi thấy “bố tôi”, “mẹ tôi” và “anh trai tôi” đang nằm trên mặt đất, lộn ngược mắt trắng dã, chen chúc nhau gặm nhấm cơ thể của Hoàng Hoàng.

 

Hoàng Hoàng run rẩy, miệng phát ra tiếng kêu “Ẳng ẳng” đầy đau đớn.

 

Tôi sợ hãi bịt miệng, vội vàng đóng cửa sổ lại.

 

Khi cửa sổ vừa đóng lại, ba cái xác ma quái đó lập tức quay đầu về phía tôi với một góc độ không thể tin nổi.

 

Tôi run rẩy khóa cửa sổ, tay đầy mồ hôi lạnh.

 

Chẳng bao lâu sau, ba hình bóng xuất hiện trước cửa sổ, mùi tanh hôi và thối rữa dữ dội xộc vào trong phòng.

 

26.

 

Phòng đồ đạc ở nhà bà dì nối liền với phòng khách. Khi bà dì và anh họ tôi nghe thấy tiếng động, lo lắng cho tôi và bà nội, họ đã đi qua phòng khách đến phòng phía tây.

 

Bà dì ra hiệu cho tôi và bà nội im lặng, ngay lập tức dán thêm ba bốn lớp giấy bùa lên cửa sổ.

 

Tuy nhiên, ngay sau đó, ba bóng ma liên tục đụng vào cửa sổ, làm hỏng các lớp giấy bùa, tạo ra làn khói đen.

 

Mùi khét và thối rữa hòa lẫn vào nhau, cực kỳ khó chịu.

 

Bà dì lấy ra một chiếc hộp gỗ, bên trong có vài chục chiếc gai gỗ. Bà đưa cho anh họ tôi, bảo anh ấy đặt các gai gỗ vào khe cửa sổ trong lúc ba cái xác ma va chạm.

 

Bà và anh họ mỗi người cầm năm chiếc, một người đặt ở phía trên, một người ở phía dưới, với các gai gỗ nhọn hướng ra ngoài. Khi bóng ma va vào, các gai gỗ sẽ đ.â.m vào.

 

Những bóng ma phát ra tiếng kêu kỳ lạ, cả cơ thể phát ra âm thanh “xèo xèo”, như bị điện giật, rồi “bụp” một tiếng ngã xuống đất.

 

Hai bóng ma còn lại lập tức biến mất.

 

Chúng tôi chờ đợi trong yên lặng một khoảng thời gian lâu, và bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh.

 

Bà dì cẩn thận mở cửa sổ kiểm tra.

 

Dưới cửa sổ, có một đống tro bụi hình người.

 

Có lẽ một trong ba cái xác ma đã chết.

 

 

Loading...