Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Gặp Được Ánh Xuân - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-08-06 12:53:41
Lượt xem: 381

Phụ thân biết được chuyện này, hận không thể đánh c.h.ế.t ta, giơ tay tát ta một cái: "Nghịch nữ, lúc trước sinh ngươi ra, ta nên bóp c.h.ế.t ngươi cho rồi! Nuôi ngươi ăn sung mặc sướng, vậy mà ngươi lại muốn hủy hoại Khương gia ta!"

Ta mới không ngu ngốc đứng im chịu trận, nghiêng đầu né tránh.

Mẫu thân đau lòng khóc lớn: "Rốt cuộc là vì sao lại như vậy? Một nhà tốt đẹp như vậy, sao lại biến thành thế này?"

"Ha ha ha, đương nhiên là bởi vì bọn họ tính kế ta trước!

Tinh Lan

"Trấn Bắc Hầu thích chính là Ninh Lan, hắn rõ ràng biết ta đã có người trong lòng, vậy mà cố ý cầu hôn ta, sau đó lại cùng huynh trưởng bắt gian, hủy hoại thanh danh của ta, như vậy Khương gia mới hổ thẹn với hắn, để cho Ninh Lan làm con thừa tự, sau đó mười dặm hồng trang gả cho hắn.

"Huynh trưởng rõ ràng biết rõ sự thật, nhưng vì Ninh Lan, vì muốn lấy lòng Trấn Bắc Hầu, không những không nói cho ta biết, ngược lại còn ba phen bốn bận xúi giục ta ra ngoài, tạo cơ hội cho Trấn Bắc Hầu bắt gian.

"Huynh trưởng, chẳng lẽ muội không phải là muội muội ruột của huynh sao? Sao huynh có thể thản nhiên chất vấn muội như vậy?"

Ta và bọn họ vô oán vô cừu, vậy mà bọn họ lại vì tư lợi của bản thân, dùng thủ đoạn độc ác nhất đối với nữ nhân hãm hại ta, nếu không phải Trấn Bắc Hầu biết võ công, thì ngay tại chùa Tướng Quốc, ta đã đẩy hắn xuống vực, cho hắn và Tống Ngọc Dung làm bạn với nhau rồi.

Cả đại sảnh chìm trong im lặng, sự thật quá mức hoang đường, mọi người đều không thể chấp nhận nổi.

Mẫu thân không thể tin được hỏi huynh trưởng: "Chuyện này là thật sao?"

Sự việc đã đến nước này, che giấu cũng vô dụng, huynh trưởng trầm giọng nói: "Mẫu thân, con làm vậy cũng là vì muốn tốt cho Ninh Tuyết, tính tình muội ấy ương bướng, không thích hợp gả vào Hầu phủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gap-duoc-anh-xuan/chuong-5.html.]

Ta vỗ tay: "Huynh trưởng nói hay lắm, người một nhà là phải yêu thương, đùm bọc lẫn nhau, huynh trưởng vì ta suy nghĩ, ta làm vậy cũng là vì muốn báo đáp huynh trưởng. Huynh vẫn luôn muốn lấy lòng Trấn Bắc Hầu, nhưng chỉ gả một muội muội đi thì không chắc chắn, hiện giờ huynh và Trấn Bắc Hầu đã có loại quan hệ này rồi, hắn mới có thể thật lòng đề bạt huynh."

Huynh trưởng mặt mày tái mét, có loại quan hệ này rồi, phe phái thanh lưu trong triều sẽ không bao giờ chấp nhận huynh ấy nữa, mười mấy năm đèn sách, chỉ trong một đêm, hủy hoại trong chốc lát.

Mẫu thân nhìn trái nhìn phải, sau đó hét lên một tiếng, lao đến chỗ Ninh Lan - người vẫn luôn im lặng: "Đều là do tiểu tiện nhân ngươi, nếu không phải tại ngươi, thì con trai của ta sao có thể hủy hoại tiền đồ chứ?"

Thấy Ninh Lan bị đánh mấy cái bạt tai, lão phu nhân không thể ngồi im được nữa: "Dừng tay! Ồn ào như vậy còn ra thể thống gì nữa?

"Chuyện này thì có liên quan gì đến Lan nhi? Là do Ninh Tuyết không biết kiểm điểm, tư thông cùng người khác trước, mới khiến người khác có cơ hội lợi dụng."

Lão phu nhân khinh thường nhìn ta: "Ninh Tuyết, ngươi không những không biết hối cải, ngược lại còn hãm hại cả huynh trưởng ruột thịt, chẳng lẽ ngươi không biết đạo lý vinh nhục cùng hưởng hay sao? Danh tiếng Khương gia bị hủy, ngươi còn có thể sống yên ổn sao?"

Ta lập tức đập vỡ chén trà: "Lão già kia, bà đừng có giả vờ nữa, còn chưa nói đến bà đâu.

"Khương gia không phải là chợ búa, chuyện mà phụ mẫu đều không biết, vậy thì Trấn Bắc Hầu là thế nào biết được? Chẳng phải là do Lan nhi tốt của bà nói ra ngoài sao!

"Lúc nàng ta đem chuyện xấu của tỷ muội ruột rêu rao khắp nơi, sao không nghĩ đến đạo lý vinh nhục cùng hưởng?

"Trấn Bắc Hầu và nàng ta tư tình, sao bà không nói nàng ta không biết liêm sỉ? Ngày thường vẫn luôn miệng nói đạo lý, vậy mà lại bao che cho bọn họ, lão phu nhân, bà không phải là đang tiếp tay cho giặc sao?

"Bản thân là người hám danh hám lợi, không biết xấu hổ, bà lấy đâu ra mặt mũi mà nói đạo lý?"

Lão phu nhân tức giận đến mức ngã ngửa: "Ngươi nói bậy, Lan nhi không phải loại người như vậy, đừng có ở đây vu oan cho con bé!"

Loading...