Gặp Lại Người Quen Cũ - Chap 14
Cập nhật lúc: 2024-09-12 22:14:36
Lượt xem: 5
14/
Kết thúc hồi ức
Diệp Hân nhìn Đường Mỹ Yến đang ngây người
Liền gõ tay vào trán Đường Mỹ Yến
"Sao thế, cảm thấy không khỏe chỗ nào à"
Đường Mỹ Yến giật mình, kí ức thuở nhỏ chợt ùa về khiến lòng Đường Mỹ Yến dậy sóng
"Tớ suy nghĩ chút chuyện ấy mà"
"Ăn đi, ăn nóng mới ngon"
"Ừm"
Công ty Mặc Thị
Chập tối khi hầu hết các nhân viên đều tan làm
Trong phòng marketing ban sáng, căn phòng rộng lớn nhưng chỉ có một bóng dáng yếu ớt đang bất lực đang ngồi thút thít ở giữa văn phòng
Cô gái ấy chính là cố gái bị mọi người cô lập,bị đem ra làm bia đỡ đạn
Cô gục đầu xuống chiếc bàn công sở khóc thút thít
Tay cô vẫn đang cầm tập tài liệu
Vừa khóc vừa làm việc tăng ca
Khi Mặc Tưởng Kỳ tan làm, bước qua khu nhà chính, anh chợt quay đầu lại nhìn lên văn phòng
Ở công ty việc tăng ca là chuyện bình thường nhưng bây giờ đã gần 9h đêm
Sao đèn ở văn phòng ấy vẫn còn sáng trưng, nổi bật lên cả một tòa nhà
Tay bấm số gọi cho Hạ Tuấn, mắt vẫn nhìn lên văn phòng đang sáng đèn
"Kiểm tra tại văn phòng marketing, tại sao bây giờ đèn vẫn sáng"
"Được, Mặc tổng tôi sẽ điều người đi kiểm tra ngay"
Lệnh Hạ Tuấn đi kiểm tra xong, Mặc Tưởng Kỳ vào gara xe dành riêng cho giám đốc, ngồi vào buồng lái chiếc Lexus LFA sang trọng
Khởi động xe vụt đi nhanh sau đó
Trên đường quốc lộ lớn, khi Mặc Tưởng Kỳ dừng xe đèn đỏ, đảo mắt xung quanh, ánh mắt đột nhiên lóe sáng lên nhìn về phía nhà hàng bên lề đường
Mặc Tưởng Kỳ thầm nói nhỏ
"Ha, thì ra là bận đi ăn với người khác, bé mèo nhỏ này đã biết phản kháng cào người khác rồi"
Miệng nở nụ cười nham hiểm,tay quay vô lăng xe quẹo phải hướng về phía nhà hàng Âu Khương
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/gap-lai-nguoi-quen-cu/chap-14.html.]
Đỗ xe nhanh chóng ở hầm giữ xe
Mặc Tưởng Kỳ chân bước nhanh đến mở cửa nhà hàng, đi đến quầy lễ tân
Lễ tân giật mình khi thấy Mặc Tưởng Kỳ ghé thăm cửa hàng bất ngờ
Người lễ tân lấy lại bình tĩnh, khều khều tay của người lễ tân khác đang bấm điện thoại trong giờ làm
Gặp Mặc Tưởng Kỳ trong nhà hàng nhỏ, nhân viên lẫn phục vụ đều giật mình gọi
"Chào Mặc tổng"
Mặc Tưởng Kỳ không để ý lắm, phẩy tay bảo họ vài câu
"Được rồi..."
Mặc Tưởng Kỳ vừa dứt câu lại bổ sung thêm
"Gọi quản lý của nhà hàng này gặp tôi"
Lễ tân bấm điện thoại ban nảy giật mình, đi ra khỏi quầy lễ tân
Lập tức cúi người 90 độ, mắt rưng rưng, miệng lắp bắp nói
"Mặc tổng, tôi xin lỗi, ban nảy là người nhà tôi gọi đến, mẹ tôi bị bệnh tim tái phát tôi không thể không nghe máy"
"Mặc tổng rộng lượng bỏ qua cho tôi, cả nhà tôi đều nhờ vào công việc hiện tại của tôi để mưu sinh"
"Cầu xin Mặc tổng đừng nói với quản lý, ông ấy chắc chắn sẽ đuổi việc tôi mất"
Nói đến đây, Chu Mân không kiềm được nước mắt, bỗng bật khóc nức nở
Dù khóc nhưng miệng vẫn nói liên tục, người không dám đứng thẳng lưng, luôn cúi người
Khách khứa trong nhà hàng đều đổ dồn ánh mắt về phía người lễ tân kia
Xì xào bàn tán xôn xao, nhiều người còn liếc mắt nhìn Mặc Tưởng Kỳ, tay chỉ trỏ
Mặc Tưởng Kỳ hơi phiền não, thu hút người khác như vậy thì không sao, nhưng lại trễ nải thời gian anh gặp Diệp Hân nên Mặc Tưởng Kỳ cảm thấy rất bực bội, dần mất kiên nhẫn lên tiếng
"Tôi không trách cô, đứng dậy đi"
Nghe được lời nói tha thứ của Mặc Tưởng Kỳ, Chu Mân kia liền vui vẻ cảm ơn, ríu rít gật đầu
Vội vàng đi lên tầng gọi quản lý xuống đây
Tuệ Nghi
Phía bàn ăn phòng kính, Diệp Hân và Đường Mỹ Yên ăn xong, tính tiền đã hoàn, nghe tiếng ồn ào phía quầy lễ tân
Diệp Hân nhìn Đường Mỹ Yên đang hóng hớt nhìn về phía đám đông