Giáo trình đào mỏ - 1
Cập nhật lúc: 2024-06-11 12:38:43
Lượt xem: 1,977
Tôi và Giang Mộ là cặp tình nhân hào môn được cư dân mạng chú ý.
Nhưng trong bữa tiệc sinh nhật của tôi, anh ta bị thu hút bởi một cô gái khác.
Anh ta nói rằng cô gái đó rất phù hợp với sở thích của mình, ngay cả những chiêu trò nhỏ của cô ta cũng cảm thấy đáng yêu.
Anh ta đã huỷ bỏ hôn ước với tôi vì cô ta.
Giới truyền thông hỏi về bạn gái cũ là tôi, Giang Mộ thản nhiên nói: “Diệp Chiêu Chiêu là một cô gái tốt, nhưng tôi muốn vì mình mà sống một lần.”
Nhưng sau đó, anh ta lại hối hận vì đã cưới cô gái đó.
1
Mọi người trong giới đều nói, tôi và Giang Mộ là cặp hoàn hảo nhất, gia cảnh tương đương, tướng mạo xứng đôi. Quan trọng hơn là, mối quan hệ của chúng tôi không phải là bị ràng buộc bởi lợi ích gia đình.
Chúng tôi đã ở bên nhau từ năm 16 tuổi và là mối tình đầu của nhau. Bạn bè đều nói, tôi và Giang Mộ thật sự là số tốt. Điều xa xỉ nhất trong giới giàu có là sự chân thành, mà chúng tôi đã nắm giữ sự chân thành trong tay ngay từ năm 16 tuổi.
Nhưng khi tôi chuẩn bị kết hôn với Giang Mộ thì lại có một cô gái khác xuất hiện.
Tại bữa tiệc sinh nhật của tôi, Kiều Á dẫn theo một cô gái xinh đẹp.
"Đây là em gái tôi, Phương Lộ, mọi người cứ gọi em ấy là Chloe. Gia đình em ấy làm nghề buôn bán mỏ đồng.”
Tôi nhanh chóng suy nghĩ trong đầu. Tôi từ bé lớn lên trong giới hào môn, chỉ cần là gia tộc làm ăn lớn một chút, tôi đều sẽ nghe qua, nhưng tôi chưa từng nghe nói đến ngành đồng trong nước có gia tộc họ Phương.
……
Tôi có chút không vui khi Kiều Á dẫn một người ngoài đến mà không báo trước trước.
Nói một cách khó nghe, là bài ngoại trong giới hào môn.
**(Bài ngoại: chống và gạt bỏ những gì bên ngoài)**
Nhưng truy cứu đến cùng, có thể sẽ bị soi mói bởi nhiều người có ý đồ khác nên tôi muốn tránh phiền toái.
Chloe này thật rắc rối.
Cô ta mặc váy đỏ rực rỡ, giống như một con bướm hoa bay tới bay lui khắp nơi, so với nhân vật chính của bữa tiệc này còn phô trương hơn vài phần.
Trong thời gian một đêm, cô ta gần như có wechat của tất cả các vị khách tại bữa tiệc.
Sau khi hát xong một bài trên sân khấu, Chloe lại chủ động lên sân khấu, nói muốn hát một bài mừng sinh nhật tôi.
Tôi chỉ cảm thấy khó hiểu. Tôi không biết cô ta, nhưng giọng điệu của cô ta lại dường như có vẻ vô cùng quen thuộc với tôi.
Cô ta hát rất hay. Giọng hát mềm mại và quyến rũ, cơ thể lắc lư trên sân khấu theo tiếng hát, khoe ra vòng eo duyên dáng.
Bạn thân Lục Tuyền của tôi ghét bỏ nói: "Chiêu Chiêu, sao cậu quen biết loại người này? Tư thế này của cô ta, không giống chúc mừng sinh nhật cậu, rõ ràng là muốn giăng lưới.”
Tôi buông tay ra: “Mình không biết cô ta a! Kiều Á đưa đến.”
Lục Tuyền cười lạnh: “Nghe cô ta nhắc tới chuyện cậu và cô ta thân thiết như thế nào, người không biết còn tưởng rằng cậu và cô ta thân nhau lắm.”
Nói xong, cô ấy mở khóa điện thoại di động, xóa bỏ wechat mới kết bạn.
2
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/giao-trinh-dao-mo/1.html.]
Tôi không để ý đến Chloe.
Loại người muốn mượn lợi dụng giới hào môn kiếm chút lợi ích này, tôi đã gặp qua quá nhiều.
Sau này xã giao chỉ cần kiểm soát ghiêm ngặt một chút, cũng không có cơ hội gặp lại nhau.
Nhưng tôi không nghĩ tới, cô ta lại chủ động trêu chọc tôi. Hát xong một bài, cô ta giơ di động lên, kết bạn wechat của Giang Mộ. Giang Mộ từ chối cho ý kiến cười cười: “Kết bạn với cô, bạn gái tôi sẽ mất hứng.”
Chloe lại hờn dỗi: “Anh nói bậy, chị Chiêu Chiêu sẽ không keo kiệt như vậy đâu.”
Cô ta nhìn về phía tôi: "Đúng không, chị Chiêu Chiêu?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Tôi lạnh mặt: “Thứ nhất, tôi không biết cô, đừng cọi thân thiết như vậy. Thứ hai, sinh nhật tôi không mời cô, mời cô rời khỏi đây.”
Tôi gọi nhân viên an ninh đưa cô ta ra khỏi phòng tiệc.
Giang Mộ ôm tôi cười khẽ: “Không ngờ, Chiêu Chiêu của anh lại thực tế như vậy.”
Thật ra thì cũng không phải.
Tôi chỉ là chán ghét có người muốn dùng gia thế cùng nhân mạch của tôi trèo cao còn muốn đem xem tôi là kẻ ngốc.
3
Chloe đi chưa được bao lâu, trợ lý của Giang Mộ tới, gọi anh ta ra khỏi cửa.
Tôi tưởng là chuyện công việc, nên không hỏi đến, nhưng qua rất lâu anh ta cũng không trở về. Hỏi nhân viên phục vụ mới biết được, xe Giang Mộ bị người ta đ.â.m trúng, là chiếc Bugatti anh ta mới mua, xe đ.â.m vào anh ta là một chiếc Porsche màu đỏ do Chloe lái.
Tôi khoác áo khoác ra cửa, nhìn thấy cô gái mặc quần áo mỏng manh đứng trước mặt Giang Mộ không ngừng xin lỗi. Cô ta gấp đến độ rơi lệ, nói dù thế nào cũng phải giúp Giang Mộ sửa chữa xe.
Giang Mộ không vui, nhưng cũng không làm khó cô ta, bảo cô ta không sao đâu. Chloe cắn môi: “Anh Giang Mộ, em biết anh là người tốt. Nhưng em gây ra họa lớn như vậy, nếu không chịu trách nhiệm, lương tâm em không cho phép. Em... em có thể mời anh ăn bữa cơm, coi như xin lỗi, anh cho em một cơ hội sửa sai được không?"
Cô ta lấy di động ra, muốn thêm số liên lạc của Giang Mộ. Giang Mộ dĩ nhiên là đồng ý. Tôi đi về phía họ: “Chloe, cô say rượu lái xe, đúng là phải chịu trách nhiệm. Trợ lý Lâm, giúp tôi gọi điện cho cảnh sát giao thông.”
Trợ lý Lâm là trợ lý của Giang Mộ.
Anh ta gật đầu đáp ứng, nhìn về phía Giang Mộ, chờ Giang Mộ ngầm đồng ý. Giang Mộ lại khuyên can tôi: "Quên đi, có chuyện gì lớn đâu."
Anh nói với Chloe: "Cô gọi lái xe thuê đi.”
Tôi chợt nổi nóng: “Sao lại không phải chuyện lớn chứ? Chiếc xe màu đỏ của cô ta cách chiếc Bugatti của anh vài hàng. Nếu không phải ta say đến mê sảng, làm sao có thể vượt ngàn dặm đ.â.m vào xe anh? Cô ta say rượu lái xe, em báo cảnh sát, có gì không đúng sao?”
Thấy trợ lý Lâm bất động, tôi lấy điện thoại ra tự mình gọi. Giang Mộ có chút không kiên nhẫn: “Em nhất định phải hùng hổ dọa người như vậy sao?”
4
Tôi từ nhỏ tính cách luôn thẳng thắn, mọi chuyện Giang Mộ đều nhường nhịn tôi. Nhưng lần này, anh ta chiến tranh lạnh với tôi vì một cô gái lần đầu gặp mặt.
Chloe bị cảnh sát giao thông đưa đi, cô ta mặc quần áo mỏng manh, có vẻ yếu đuối. Giang Mộ tỏ ra thất vọng về tôi: “Có cần phải như vậy không?”
“Có.”
"Một cô gái ương ngạnh như vậy, sẽ không phải là người được người ta thích.”
Tôi sửng sốt, rất nghiêm túc nhìn anh ta: “Giang Mộ, Diệp Chiêu Chiêu tôi không phải vì muốn người ta thích mà sống.”