Giấu Kín Tình Yêu - 4
Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:35:25
Lượt xem: 144
12
Trình Diễm đặt cuốn nhật ký lên bàn, mãi vẫn không mở ra. Cuối cùng anh cũng không kiềm chế được mà mở ra xem.
Thật ra tôi chẳng muốn anh đọc chút nào.
Trên đó tôi viết đầy những sở thích của anh, còn có không ít lời phàn nàn của tôi về anh —
【 Anh ba thích màu trắng, thích tóc dài đen thẳng, thích giọng nói dịu dàng, không thích ăn cay... 】
【 Hôm nay cãi nhau với anh ba, bố bảo tôi đi dỗ anh ấy, tôi không muốn đi. 】
【 Bố thay đổi nguyện vọng của tôi, có hơi ghét anh ba. 】
【 Rất nhớ anh ba trước đây, không thích Trình Diễm bây giờ. 】
【 Không thích làm chuyện đó với Trình Diễm, anh ấy lúc nào cũng khiến tôi đau. 】
Tháng Năm Đổi Dời
【 Hôm nay bị cảm, không muốn gặp Trình Diễm tính khí thất thường. 】
【 Cuối cùng Trình Diễm cũng muốn cưới tôi, tôi có chút vui. 】
Anh đọc từng dòng, thỉnh thoảng lại hừ lạnh một tiếng, như thể đang cười nhạo sự giả tạo và mưu mô của tôi.
Đến cuối cùng, mắt anh đột nhiên đỏ hoe, chắc là tức giận rồi.
Khi anh đốt cuốn nhật ký, tôi cảm thấy nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Nửa đời trước tôi bị ràng buộc bởi tình thân, nửa đời sau bị đất vàng vùi lấp.
Kiếp sau, tôi nhất định phải đầu thai vào một gia đình tốt.
13
Có lẽ nội dung trong cuốn nhật ký đã làm cho Trình Diễm hoàn toàn nhìn thấu con người tôi, anh không còn truy tìm tung tích của tôi nữa.
Anh lại trở về dáng vẻ Thái tử gia của giới Bắc Kinh như trước.
Giang Dao đã thành công tiếp cận Trình Diễm tại một bữa tiệc tối, hai người nhanh chóng thân thiết như đã quen từ lâu.
Trình Diễm công khai đưa cô ta tham dự các buổi tiệc, đến những nơi sang trọng.
Anh đầu tư cho cô ta, là chỗ dựa cho cô ta.
Dành cho cô ta một sự thiên vị trắng trợn.
Nhìn hai người thân mật khăng khít, tim tôi không khỏi đau đớn.
Có lẽ mối thù này của tôi sẽ không báo được rồi.
Tôi có hơi hận Trình Diễm.
Anh ở bên ai chẳng được, sao lại chọn kẻ thù của tôi.
Hôm nay, Trình Diễm dẫn Giang Dao đi dạo phố, tình cờ bị Tô Nguyệt bắt gặp.
Tô Nguyệt chặn đường họ, tức giận nói: “Trình Diễm, Kiến Tinh hiện giờ vẫn chưa rõ tung tích, sao anh có thể yên tâm đi dạo với người phụ nữ khác.”
Trình Diễm cười lạnh, giọng nói lộ rõ sự khó chịu.
“Trần Kiến Tinh sống c.h.ế.t ra sao, liên quan gì đến tôi.”
Nghe lời anh nói, tim tôi như bị đ.â.m một nhát, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp cơ thể.
Hóa ra anh thật sự không còn bận tâm đến tôi nữa.
Tô Nguyệt không ngờ anh lại trả lời như vậy, lập tức mắng chửi: “Trình Diễm, anh đúng là tên khốn!”
“Kiến Tinh tốt với anh như vậy, anh không đáng làm người!”
“Không cần anh, tôi cũng có thể tìm ra Kiến Tinh.”
Trình Diễm không để tâm, kéo Giang Dao quay người rời đi.
Anh nhẹ nhàng nói với Giang Dao: “Dao Dao, em có thấy anh rất vô tình không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/giau-kin-tinh-yeu/4.html.]
“Không, Trần Kiến Tinh là tự mình bỏ trốn, không liên quan đến anh.” Giang Dao đáp.
Trình Diễm cười: “Vẫn là Dao Dao hiểu anh nhất.”
Giang Dao đỏ bừng cả mặt, ngại ngùng cúi đầu.
14
Trình Diễm đưa Giang Dao về nhà, ngập ngừng nhìn cô ta.
Anh nói: “Dao Dao, anh muốn thăm hỏi bố mẹ em.”
Giang Dao cắn môi dưới, có hơi thẹn thùng quay mặt đi.
“A Diễm, anh không nghĩ chúng ta tiến triển quá nhanh sao?”
Trình Diễm xoa đầu cô ta, cười thấp giọng: “Nhanh gì chứ, anh thấy vừa đúng lúc mà.”
“Nếu không phải sợ em ngại, bây giờ anh muốn cưới em về ngay lập tức.”
Giang Dao lưỡng lự một lúc rồi nói: “Vậy, vậy mai anh đến nhé.”
Sau khi Trình Diễm rời đi, Giang Dao đứng đó cười khúc khích.
Cô ta nở nụ cười đắc ý, giọng điệu khinh miệt.
“Trần Kiến Tinh, dù cô có là tiểu thư nhà họ Trần thì sao, cuối cùng vẫn bại tướng dưới tay tôi thôi.”
“Cô thật đáng thương, theo đuổi A Diễm bao năm, vẫn không thể bước vào tim anh ấy.”
Nghe lời cô ta nói, tôi không khỏi buồn lòng.
Tôi đã gắn bó với Trình Diễm hơn mười năm, anh vì áp lực từ bên ngoài nên mới chọn kết hôn cùng tôi.
Nhưng anh mới quen Giang Dao chưa bao lâu đã muốn cưới cô ta.
Tại sao chứ?
Lẽ nào tôi không xứng đáng được ai yêu thương sao?
. . .
Trình Diễm đã thuận lợi gặp mặt bố tôi và mẹ Giang Dao.
Anh không chút ngạc nhiên khi gặp bố tôi, còn rất vui khi thấy bố tôi và mẹ Giang Dao đến với nhau.
Không lâu sau, bố tôi kết hôn với mẹ Giang Dao.
Cả gia đình họ đã đoàn tụ thành công.
Giang Dao bây giờ có Trình Diễm che chở.
Cô ta tỏa sáng trên con đường sự nghiệp, tương lai rộng mở.
Trong khi đó, xác tôi đã mục rữa và bốc mùi.
Chẳng còn ai nhắc đến.
15
Tôi bay theo Tô Nguyệt, nhìn cô ấy tất bật tìm kiếm tung tích của tôi.
Cô ấy mơ hồ cảm thấy sự mất tích của tôi có liên quan đến bố tôi và những người xung quanh.
Cô ấy nhiều lần đến nhà tôi làm ầm lên, song đều bị đuổi ra.
Cô ấy đành phải ngấm ngầm tự mình tìm kiếm chứng cứ.
Ngay khi vừa mới tìm ra được mối quan hệ bố con giữa bố tôi và Giang Dao, cô ấy liền bị một chiếc xe tải tông bay.
Tôi phất phơ trước cửa phòng phẫu thuật, lệ rơi đầy mặt.
Tôi có gì đáng để cô ấy làm như vậy.
Cô ấy bị thương rất nặng, cần một khoản chi phí điều trị đắt đỏ, nhưng gia đình cô ấy hoàn toàn không có đủ tiền.
Đang lúc tôi lo lắng như ngồi trên đống lửa, một nhà hảo tâm đã âm thầm quyên góp cho cô ấy, đưa cô ấy ra nước ngoài điều trị.