Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Giấy ngắn tình dài - Phần 9 (END)

Cập nhật lúc: 2024-06-25 21:04:55
Lượt xem: 2,199

24

“Chu Vân Sanh, tôi không thu dọn rác.”

“Đàm Tiếu, em luôn ngu xuẩn lại cố chấp như vậy!”

Chu Vân Sanh lau những giọt nước đọng trên mặt, ánh mắt tức giận: “Nhất định phải đụng đến đầu rơi m.á.u chảy mới hối hận đúng không?”

“Có quan hệ gì tới anh sao?”

“Đàm Tiếu, em yêu anh bảy năm, theo đuổi anh bảy năm, anh biết em muốn cái gì. Hiện tại anh nguyện ý cưới em...”

Tôi cười rất nhẹ, ngắt lời hắn: “Chu Vân Sanh, nếu như anh có thể làm cho thời gian trở lại thời khắc ba tôi qua đời, nói như vậy, tôi nghĩ có lẽ tôi sẽ suy nghĩ một chút. Nhưng anh không thể, cho nên, giữa chúng ta tuyệt đối không có khả năng.”

“Đàm Tiếu...” Chu Vân Sanh cố gắng giữ chặt tôi.

Nhưng tôi lại một lần nữa né tránh.

“Em thích Triệu Tu Tề, đúng không?” Chu Vân Sanh cười ảm đạm: “Ngày đó anh thấy được, em và Triệu Tu Tề cùng tham gia bữa tiệc. Ánh mắt em nhìn anh ta và ánh mắt em nhìn anh thật lâu trước kia, giống nhau như đúc.”

“Anh sai rồi.” Tôi hơi nhíu mày với hắn: “Sẽ không giống nhau như đúc. Bởi vì phụ nữ đối với người đàn ông đầu tiên của mình, nhiều hay ít đều có tình cảm không tầm thường.”

“Em nói cái gì?” Chu Vân Sanh ngơ ngẩn, nhưng tôi không để ý tới hắn nữa, xoay người bước ra khỏi quán cà phê.

Một tiếng nữa là hết giờ làm việc. Lúc này Triệu Tu Tề hẳn là đang bận. Nhưng tôi có chuyện tính hỏi anh.

25

“Thư ký Đàm, cô đã trở lại, vừa rồi Tổng giám đốc Triệu tìm cô đấy. Nghe nói cô không có ở đây, ra ngoài gặp bạn, Tổng giám đốc Triệu còn hỏi bạn là ai, trông có vẻ rất mất hứng, thư ký Đàm, lát nữa cô qua đó cẩn thận một chút.”

Tôi hơi giật mình, không ngờ tôi ra ngoài nửa giờ, Triệu Tu Tề lại tìm tôi, rõ ràng lúc trước anh đang họp.

“Được, cám ơn cô, bây giờ tôi qua đó.”

Tôi hít sâu một hơi, sửa sang lại làn váy hơi nhăn, bước nhanh đến phòng làm việc của Triệu Tu Tề.

Sau khi gõ cửa đi vào, người đàn ông này vẫn không ngẩng đầu lên, đang xử lý công việc.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Tôi đứng khoảng nửa giờ, chân cũng bắt đầu đau.

“Tổng giám đốc Triệu, anh tìm tôi có việc gì sao?”

Động tác trên tay Triệu Tu Tề hơi khựng lại, ngước mắt nhìn tôi một cái, rồi lại tiếp tục cúi đầu làm việc.

“Triệu Tu Tề, nếu anh không có việc gì, vậy tôi có việc muốn hỏi anh.”

Triệu Tu Tề nghe vậy, buông bút máy trong tay xuống. Anh ngửa người ra sau, tựa lưng vào ghế, thần sắc hờ hững nhìn tôi: “Chuyện gì?”

“Có phải anh đã có vợ sắp cưới rồi không?”

Tôi không tính vòng vo. Dù sao thì làm tiểu tam và gán nợ cho chủ nợ còn độc thân, chính là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

“Em nghe ai nói?”

Tôi nghẹn một chút, còn chưa kịp trả lời, Triệu Tu Tề bỗng nhiên cười khẩy: “Như thế nào, chồng chưa cưới cũ của em lừa dối em, tìm được vợ mới, em cũng tính hắt cho anh một gáo nước bẩn sao?”

Tôi hơi mơ hồ, nghĩ kỹ một hồi mới hiểu rõ ý tứ trong lời nói của anh.

“Cho nên... anh không có vợ sắp cưới?”

“Không có.”

Ánh mắt Triệu Tu Tề nhìn tôi càng lạnh hơn: “Đàm Tiếu, anh không có nhiều tâm tư dùng trên người phụ nữ như vậy. Hơn nữa, một mình em đã khiến anh hao tổn tinh thần rồi. Anh không muốn tự gây thêm phiền phức cho mình.”

“Tôi làm gì khiến anh hao tổn tinh thần?”

Triệu Tu Tề nhìn tôi một hồi lâu, mới chậm rãi phun ra hai chữ: “Em ngốc.”

“Triệu Tu Tề!” Tôi tức giận giậm chân.

“Gấp cái gì, anh còn chưa nói xong.”

Ánh mắt Triệu Tu Tề dần dần mang theo chút ý cười: “Hơn nữa, giáo dục cẩu bổng một mình em cũng đã mệt c..hết đi được rồi.”

“Vậy tại sao anh không tự mình làm?”

Vừa thốt ra, tôi liền lập tức hối hận. Nhưng hiển nhiên đã không còn kịp.

“Ôi, không được.”

Triệu Tu Tề kéo kéo cà vạt, đứng dậy túm lấy cổ tay tôi kéo vào trong ngực.

“Đàm Tiếu, em tốt nhất đừng khóc cầu xin anh.”

Anh nắm lấy cằm tôi, mạnh mẽ hôn xuống.

“Còn nữa, đêm nay ở trên giường, viết một bức thư tình cho anh, anh bảo em viết như thế nào, em phải viết như thế đó.”

Tôi hơi tủi thân: “Muốn đọc ở đại hội công ty sao?”

Triệu Tu Tề: “......”

“Nếu như em cảm thấy ở mức độ đó sẽ không ảnh hưởng đến thanh danh của mình thì có thể.”

“Mức độ gì.” Tôi hơi không hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/giay-ngan-tinh-dai/phan-9-end.html.]

Dù sao năm đó tôi chỉ là buộc anh viết nhiều lời tâm tình kiểu la liếm.

“Đàm Tiếu thích Triệu Tu Tề.”

“Đàm Tiếu thích làm cùng Triệu Tu Tề.”

“Đàm Tiếu mỗi tối đều phải làm cùng Triệu Tu Tề.”

“Đàm Tiếu còn phải làm cùng Triệu Tu Tề ở văn phòng, ở phòng làm việc.”

“Triệu Tu Tề, anh điên rồi...”

Tôi sợ tới mức giơ tay che miệng anh lại.

Triệu Tu Tề lại hôn đầu ngón tay tôi: “Vậy em muốn viết hay muốn làm?”

Tôi ngơ ngác suy nghĩ một hồi lâu.

Viết ra thật xấu hổ. Dù sao làm cũng phải làm, vậy thì là làm tốt hơn.

“Làm....”

“Được, vậy bắt đầu từ câu thứ tư.”

Khóe môi Triệu Tu Tề tràn ra nụ cười rất nhạt: “Đàm Tiếu, hôn anh.”

Tôi chậm rãi cúi đầu, hôn lên môi anh.

Triệu Tu Tề thấp giọng nói một câu: “Đàm Tiếu, anh tha thứ cho em. Anh vẫn thích em. So với bảy năm trước còn thích hơn.”

“Triệu Tu Tề......”

“Đàm Tiếu, cái gì cũng đừng nói. Chờ đến ngày, em nói điều anh muốn nghe thì hãy nói cho anh biết.”

Tôi nhẹ lắc đầu, hơi cố chấp nhìn anh.

“Triệu Tu Tề, những lời này em nhất định phải nói.”

“Xin lỗi anh vì những gì đã em đã làm bảy năm trước, những chuyện ngu xuẩn tổn thương anh.”

“Anh chưa từng trách em.”

“Em biết. Nhưng mấy năm nay, chỉ cần nhớ tới anh, em đều sẽ hối hận.”

Hốc mắt tôi hơi cay: “Triệu Tu Tề, em còn muốn cảm ơn anh.”

“Không cần cảm ơn, Đàm Tiếu, thích anh là được rồi.”

Tôi không nhịn được cười, nước mắt lại rơi xuống.

“Ừm”.

Anh ôm chặt tôi, dịu dàng hôn nước mắt tôi: “Nếu thật sự không thích, vậy ít nhất đừng ghét...”

“Triệu Tu Tề, em nghĩ em thích anh. Anh là người đàn ông đầu tiên của em. Hơn nữa, anh thật sự rất đẹp trai, đẹp đúng gu em.”

“Còn gì nữa không?”

“Dáng người của anh cũng rất tuyệt, ở bên anh rất thoải mái.”

Triệu Tu Tề bật cười: “Cũng được, vì nhu cầu sinh lý mà sinh yêu cũng không tồi.”

“Đương nhiên không phải chỉ vì nhu cầu sinh lý mà sinh ra tình yêu.”

Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, lại cắn cắn đôi môi mỏng manh của anh: “Tình yêu đích thực thực chất là tình yêu thể xác.”

“Cơ thể đôi khi trung thực hơn bộ não.”

“Nói không sai.”

Triệu Tu Tề nhẹ nhàng ấn vào trán tôi: “Dỗ anh rất vui, nhưng phạm sai lầm vẫn phải phạt.”

“Em phạm sai lầm gì?”

“Gặp lại người yêu cũ sau lưng bạn trai.”

“Hắn quấy rầy em đã lâu, em cũng chỉ muốn nói cho rõ ràng mọi chuyện với hắn...”

“Vậy vẫn phải phạt.”

Triệu Tu Tề nắm cằm tôi, lại hôn nhẹ như dỗ dành: “Đêm nay, phạt thể xác.”

“Anh lại thế rồi!”

“Em nợ anh nên anh phải dùng chiêu giáo dục cẩu bổng.”

Tôi bị anh hôn rất thoải mái, nhịn không được rên rỉ: “Vậy chỉ có thể phạt một lần.”

“Xem thường ai vậy?” Triệu Tu Tề hiếm khi nói như vậy.

Tôi bị anh chọc cho vui: “Lúc nãy anh nói mệt c..hết đi được.”

Triệu Tu Tề nhìn tôi cười, đáy mắt cũng nở nụ cười: “Vậy thì sao, anh vui vẻ chịu đựng.”

(--END--)

 

Loading...