Góa Phụ Bỏ Trốn Cùng Tiểu Đại Phu - Chương 35: Rời đi
Cập nhật lúc: 2024-10-04 14:43:32
Lượt xem: 71
Dù buổi tối đã quyết định nhưng vừa sáng Dung Kỳ lại có chút lưỡng lự.
Cô biết có lẽ đây là cách duy nhất nhưng cũng là cách tàn nhẫn nhất. Để cho Lý Phong nhớ lại, chính là khiến hắn chịu nỗi đau một lần nữa.
Cô nghĩ đợi khi mặt trời lên cao, khi nắng khiến không gian ấm áp hơn, khi … ít nhất qua bữa trưa đã.
Trong khi cô vẫn còn cố kéo dài thời gian việc nói chuyện với Lý Phong thì bất ngờ, vừa sắp đến buổi trưa, hai người từng bị thương tìm đến, yêu cầu khám bệnh.
Lý Phong cẩn thận bắt mạch cho cả hai nhưng không thấy có điều gì bất thường.
Tuy nhiên, hai người này lại nhất quyết muốn ở lại một đêm để theo dõi và sẵn sàng trả thêm bạc cho Lý Phong.
Lý Phong, mặc dù không thấy lý do rõ ràng để họ phải ở lại, nhưng cũng không thể từ chối khi họ tỏ ra khẩn thiết như vậy.
Sau cùng, hắn đành đồng ý cho họ lưu lại.
Dung Kỳ nhớ buổi tối từng thấy Lý Phong đến chăm sóc hai người này, cô đoán hắn và họ quen biết nhau.
Cô bỗng có một dự cảm bất an.
Vì vậy sau khi ăn trưa cô lấy cớ rằng muốn nghiên cứu món mới, chui đầu vào bếp mà không theo Lý Phong ra y quán.
Trong suốt buổi chiều cô bận rộn làm rất nhiều bánh bao, cô cũng chuẩn bị bữa ăn tối sớm hơn, trời vẫn còn nắng đã hối thúc Lý Phong đi ăn tối.
"Huynh ăn đi, món này phải ăn nóng mới ngon. Ăn xong rồi trời tối đi tắm cũng được" cô nói khẽ, mắt chăm chú nhìn vào tay mình, nhưng giọng nói của cô không giấu được lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/goa-phu-bo-tron-cung-tieu-dai-phu/chuong-35-roi-di.html.]
Lý Phong nhìn cô, trong lòng cảm thấy ấm áp, dù vẫn chưa nhận được lời đồng ý của cô nhưng cứ sống cùng nhau thế này, chuyện thành thân chỉ là chuyện sớm muộn.
Mà dù không thành thân, chỉ cần ở bên cô yên bình thế này hắn cũng vui.
Tác giả Sắc Hồ Ly - Mầm non ngôn tình mới nhú, thích viết cổ đại và ngọt sủng
💌 Follow Fanpage Facebook Sắc Hồ Ly để đọc nhiều truyện hay nhé ạ!
💌 Cảm ơn cả nhà ạ!
Quả nhiên, khi trời vừa chập tối, Lý Phong chủ động tìm đến hai người kia để nói chuyện.
Sau một hồi trao đổi, gương mặt hắn trở nên nghiêm trọng.
Lý Phong nhanh chóng quay lại gặp Dung Kỳ, không giấu nổi sự nôn nóng trong ánh mắt:
"Ta phải đi gấp."
Dung Kỳ dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng vẫn không khỏi ngỡ ngàng.
Cô không hỏi lý do, không muốn làm khó hắn, chỉ yên lặng gói hết số bánh bao cô đã làm từ sáng và nhanh chóng thêm vào ít bánh nướng có thể để được lâu ngày.
Đôi tay cô run nhẹ khi trao túi đồ cho hắn, lòng cô tràn đầy nỗi lo lắng.
"Đi đường cẩn thận nhé!" cô nói nhỏ, giọng trầm thấp nhưng chứa đựng bao nỗi niềm.
Lý Phong nhìn sâu vào mắt cô, cảm nhận được sự lo lắng không thể che giấu trong đôi mắt cô.
Hắn đổi tay cầm túi đồ, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô một chút như muốn trấn an, rồi nhanh chóng quay người bước ra khỏi y quán.
Dung Kỳ đứng yên, nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần trong màn đêm, lòng cô nặng trĩu những suy nghĩ.