Hải Đường Y Cựu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-08-04 22:38:58
Lượt xem: 1,495
1
Ta tên là Tông Thư Dư, là đại tiểu thư đệ nhất kinh thành mà ai ai cũng khen ngợi.
Phụ thân ta, Tông Hàn Phi, xuất thân Trạng nguyên, sau này được phong quan đến Đại học sĩ Quan Văn điện, một đời Tể tướng.
Mẫu thân họ Vương là đích nữ của Trấn Quốc công, rất coi trọng việc giáo dục ta, dành cho ta sự dạy dỗ chu đáo không thua kém gì ca ca.
Năm ta bảy tuổi, bái nữ từ nhân Đại Lương Huyền An làm thầy, mười hai tuổi một bài thơ vịnh đường thanh tao, trong trẻo đã khiến ta nổi danh Thịnh Kinh.
Năm mười lăm tuổi, Bắc Tĩnh Vương muốn cưới ta làm phi, mẫu thân ta tức giận không nhẹ.
Bà chê Bắc Tĩnh Vương phong lưu thành tính, trong nhà thiếp thất thành đàn, thực không phải lương phu.
Huống hồ, gả lên trên như nuốt kim châm.
Phủ tể tướng đã lừng lẫy, phụ mẫu không muốn ta vào phủ công hầu vương, phí hoài tuổi xuân cùng người tranh đấu.
Phụ thân lấy cớ muốn giữ ta lại thêm hai năm, khéo léo từ chối Bắc Tĩnh Vương.
Năm đó, phụ thân Yến Đình Chi thăng quan đến tham chính, là trợ thủ đắc lực của phụ thân ta.
Con trai độc nhất của ông, Yến Đình Chi, thi đỗ tiến sĩ, thanh tú tuấn lãng, tính tình khiêm nhường, rất có phong thái của cha ta thuở trước.
Yến gia tuy không phải danh môn vọng tộc xuất thân, nhưng cũng xem như toàn gia thanh lưu, gia phong nghiêm cẩn.
Mẫu thân nói, gả vào nhà như vậy tuy không phải là vinh hiển nhất, nhưng lại tránh được mẹ chồng nghiêm khắc lập quy củ, thái độ không tốt; cũng không có tỷ muội đồng hao nhà thế gia tranh đua khoe mẽ, là điều thoải mái nhất.
Yến Đình Chi hứa với ta một đời một kiếp một đôi người, kiếp này tuyệt không nạp thiếp, hoặc nuôi dưỡng ngoại thất.
Cứ như vậy, ta mười sáu tuổi gả cho Yến Đình Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hai-duong-y-cuu/chuong-1.html.]
Ta và hắn đều yêu thích kim thạch học, sở thích tương đồng.
Uống rượu vịnh đường, du thuyền ngắm trăng, cá cược sách vở, trải qua ba năm ngọt ngào như mật.
Cho đến khi triều đình có phái cải cách thi hành tân chính, phụ thân ta phản đối, bị quan gia cách chức, lưu đày đến Qua Châu.
Cha chồng thấy thời thế thay đổi, mạnh mẽ chỉ trích phụ thân ta, tuyên bố ủng hộ tân chính, nhanh chóng giành được sự tín nhiệm của quan gia, tiếp nhận chức tể tướng.
Ông ta lên chức tể tướng, liền điều nhiệm Yến Đình Chi làm Lạc Dương phủ doãn.
Ta đang vì phụ thân bị bãi quan, tâm trạng thê lương, Yến Đình Chi lại từ Lạc Dương mang về một nữ tử mang thai hơn ba tháng.
Bên ngoài, cha chồng cùng nhà họ Tông đoạn tuyệt, tránh xa không kịp.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bên trong, mẹ chồng hứa hẹn nếu Doãn Thanh Nguyệt mang thai sinh con, thì có thể nâng lên làm bình thê.
Tuy ngoài mặt không nói, nhưng hành động của cả nhà này, đã có ý định đoạn tuyệt gốc rễ của ta trong nhà họ Yến.
"Chỉ có gia tộc mạnh mẽ mới có thể chế ngự được sự thấp hèn của con người."
Trước đây mẫu thân ta che chở ta quá tốt, ta luôn không hiểu sâu ý của bà.
Giờ thì hiểu rồi, cũng đã bị tổn thương đến tột cùng.
Đích nữ nhà họ Doãn bụng ngày càng lớn.
Yến Đình Chi không thể không đến cầu xin ta, đợi ta mở miệng mới có thể đón nàng ta vào cửa.
"Thư Dư, trong lòng ta từ trước đến nay chỉ có mình nàng, dù Thanh Nguyệt có con cháu cũng tuyệt đối không thể vượt qua thứ bậc của nàng."
Ta rút tay áo dài từ tay Yến Đình Chi ra, không né tránh mà nhìn thẳng vào hắn.
"Yến Đình Chi, chúng ta hòa ly đi."