HÀN QUÂN CHIẾU TRỜI XANH - 5
Cập nhật lúc: 2024-09-25 11:24:34
Lượt xem: 904
Quản sự mama thấy ta không vừa mắt, cố tình giao hai người cho ta: "San Hô, ngươi dạy chúng đi."
Hai tiểu nha hoàn thì có thể làm được gì, kỹ năng thêu thùa của bọn họ chỉ đủ để phân loại chỉ, công việc chính vẫn phải đổ dồn lên ta.
"San Hô tỷ tỷ!"
Nhìn hai khuôn mặt non nớt cố gắng lấy lòng, ta như nhìn thấy chính mình ngày xưa.
Ta thở dài bất lực: "Lại đây, để ta dạy các ngươi phân loại chỉ trước."
Công việc quá nhiều, thời gian lại gấp gáp, ta hầu như không có lúc nào được rảnh tay.
Có vài lần Xuân Liễu đến thăm ta, nhưng ta đều bận rộn.
Bây giờ nàng ấy đã trở thành người được Đại thiếu gia sủng ái, đeo vàng đeo bạc, trông khác hẳn ngày xưa, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười.
Có vẻ nàng ấy đã nắm được một số quyền lực và cách thức trong phủ.
Nàng lén hỏi ta: "Quản sự mama cứ bắt nạt ngươi như vậy, có muốn rời khỏi phòng may không? Đến chỗ tốt hơn."
Ta do dự nhìn nàng một cái, linh cảm thấy không hay, liền mỉm cười lắc đầu: "Ta vốn ngốc nghếch, không biết đường cư xử, ở phòng may vẫn tốt hơn."
Nàng tức giận chọc vào trán ta.
Ta chỉ mỉm cười mà không nói gì.
Đổi chỗ cũng vẫn là làm nha hoàn, nào có thoải mái bằng ra khỏi phủ, tự do mà sống.
Chỉ là, vấn đề lớn nhất chính là ta đã ký khế ước bán thân.
Năm sau là đại thọ bảy mươi của lão phu nhân, chắc chắn Cố phủ sẽ tổ chức linh đình.
Đến lúc đó, nếu ta có thể vào mắt lão phu nhân, có lẽ sẽ có cơ hội cầu xin bà ấy.
Nhưng ta chưa kịp đợi đến ngày đó thì tai họa đã ập đến.
Nha hoàn Sơ Hạ bên cạnh Cố lão gia đột ngột qua đời, xác của nàng bị cuốn trong một tấm chiếu rách rồi vứt ra ngoài.
Có người tiến cử ta thế chỗ.
Cố lão gia đã hơn bốn mươi, bụng phệ, khuôn mặt đã xuất hiện nhiều nếp nhăn.
Quan lộ không thuận, lại có tính háo sắc, thân thể bị bòn rút bởi rượu chè, nhưng vẫn thích những cô gái trẻ.
Nha hoàn bên cạnh ông đều là những người hầu hạ trên giường.
Có lẽ giờ đây sức khỏe của ông không còn như xưa, nên ông đặc biệt thích những trò chơi mới mẻ.
"Được rồi, chọn cô ta đi, viện của lão gia đang thiếu người."
Nhìn khuôn mặt gầy gò như khỉ của ông ta, trong lòng ta thầm rủa không biết bao nhiêu lần.
Ánh mắt xung quanh lén lút liếc về phía ta đầy thương hại.
Vào viện của lão gia thà vào viện của Đại thiếu gia còn hơn, dù sao người ta cũng trẻ trung và đẹp trai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/han-quan-chieu-troi-xanh/5.html.]
Khi còn trẻ, phu nhân còn kiểm soát được lão gia.
Giờ thì con trai, con gái đều đã lớn, chỉ cần không gây ra chuyện lớn, bà cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Ta căng thẳng đến mức mồ hôi túa ra trên trán.
Nhưng trong tình cảnh này, một nha hoàn ký khế ước bán thân như ta thực sự không có cách nào thoát thân.
Nếu thực sự bị lão già đê tiện kia làm nhục... chi bằng kéo lão c.h.ế.t chung cho xong.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Chỉ tiếc rằng ta còn chưa kịp hưởng số tiền kia.
***
Đúng lúc này.
Bên ngoài viện đột nhiên vang lên tiếng bước chân.
Gã đàn ông mặt gầy liếc nhìn ra ngoài, vội vàng cúi lưng, nở nụ cười đón tiếp: "Nhị thiếu gia, sao ngài lại đến đây?"
"Hộ vệ bên cạnh ta là Hổ Phách đã mất, trong phủ mãi không bổ sung người. Mẫu thân bảo ta tự mình chọn, nhưng ta mải đọc sách không có thời gian, hôm nay vừa rảnh, nghe nói ở đây đang chọn người, nên đến xem."
Gã mặt gầy cười nịnh nọt: "Ra là vậy, hôm nay nha hoàn tụ tập cũng đông đủ, mời nhị thiếu gia xem qua, chọn ai thích hợp."
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, người mới đến bước đi nhàn nhã giữa hàng nha hoàn, thỉnh thoảng dừng chân quan sát.
Cuối cùng, hắn dừng lại trước mặt ta, nhướng mày, tùy ý nói: "Chọn cô ta đi."
"Cô ta?" Gã mặt gầy rõ ràng có chút ngạc nhiên.
"Sao? Không được à?" Hắn nhíu mày, không vui hỏi lại.
Gã mặt gầy vội vàng đáp: "Được! Được mà!"
Sau đó quay lại, lạnh lùng quát: "Ngươi theo Nhị thiếu gia đi! Nhớ hầu hạ cẩn thận."
"Họ tên ngươi là gì?" Hắn hỏi.
"San Hô." Ta cẩn thận ngẩng đầu nhìn hắn một cái, chạm phải ánh mắt đen sâu thẳm của hắn, ta giật mình, vội vàng cúi đầu, đáp với giọng điệu khiêm nhường.
"San Hô." Hắn lặp lại, sau đó mỉm cười: "Cũng hay đấy, nghe giống như tỷ đệ với Hổ Phách vậy."
Ta nhếch mép, gượng cười đáp lại.
Thật đúng là vừa ra khỏi hang cọp lại vào miệng sói.
Nhị thiếu gia Cố Hàn Quân là người không may mắn.
Mẫu thân hắn là một di nương, nghe nói là một mỹ nhân tuyệt sắc, tính tình dịu dàng hiền thục, nhưng số mệnh bạc bẽo, sau khi sinh ra nhị thiếu gia không bao lâu thì qua đời.
Đại sư của chùa Quảng Tế từng xem số mệnh của nhị thiếu gia, nói rằng hắn sinh ra mang số mệnh cứng cỏi, khó có ai dễ dàng lại gần. Vì vậy, từ nhỏ nhị thiếu gia đã bị chuyển đến sống một mình ở góc đông bắc của phủ.
May mắn thay, hắn học hành giỏi giang, hiện chỉ còn thiếu kỳ thi mùa xuân là có thể ghi tên trên bảng vàng, Thái tử thái phó đã về hưu từng xem qua bài văn của hắn, khẳng định hắn là tài năng Trạng nguyên.
Cũng nhờ vậy, dù là con thứ, địa vị của hắn trong phủ cũng không hề thấp.