Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hãn Thê Của Tướng Quân Mặt Lạnh - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-22 16:22:34
Lượt xem: 6,298

05

Trước ngày xuất giá, mẹ dặn đi dặn lại:

"Bà mẫu xuất thân dòng dõi hiển hách, không có một ai là dễ đối phó."

Phó Vân Đình mặc dù hai chân tàn phế.

Nhưng việc hôn sự này, lại là Tống gia trèo cao.

Nếu không phải Phó gia cùng ngoại tổ Liễu gia từng có quan hệ thông gia, lại thêm nữ nhân Tống gia xưa nay có mệnh vượng phu thì cái thiên đại phúc khí này, không bao giờ tới lượt Tống gia ở Giang Châu.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Mang theo tâm trạng căng thẳng như đi thăm mồ thăm mả, ta cùng Phó Vân Đình đi tiền viện thỉnh an lão phu nhân.

Đi tới lại phát hiện ——

Ta cùng mẹ đều là suy nghĩ quá nhiều rồi.

"Đều là người một nhà, bận tâm mấy cái quy củ kia làm gì. Chỉ mong phu thê các ngươi đồng lòng, ân ái tình thâm là được rồi."

Gặp ta hành lễ kính trà, khuôn mặt hòa ái lão phu nhân liền vội vàng đứng lên ngăn cản.

Bà ấy dù qua tuổi năm mươi, nhưng không hề có vẻ ốm yếu chút nào.

Có lẽ là lo liệu việc quản sự trong nhà nhiều năm, toàn thân bà toát lên vẻ ung dung sang trọng quý phái vô cùng.

Lần này thỉnh an, vốn cho rằng lão phu nhân muốn hỏi chuyện về cố nhân Liễu thái y.

Không nghĩ tới bà ấy lại hỏi ta ở đây có quen không, có lạ nhà không, thích ăn cái gì ......

Cuối cùng, vẫn không quên bổ sung một câu:

"Có yêu cầu gì cứ việc nói, bà mẫu phái người đặt mua."

Ngay tại khi ta không biết trả lời như thế nào, Phó Vân Đình đã trầm mặc nửa ngày nhấp một miếng trà, mới lạnh nhạt mở miệng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/han-the-cua-tuong-quan-mat-lanh/chuong-3.html.]

"Chắc là đặt mua trang sức, y phục nhiều một chút, đám nữ hài tử đều thích những thứ này."

Lão phu nhân sững sờ, lập tức cười lên ha hả.

"Con nhìn này, vẫn là Đại Lang nhà ta cẩn thận chu đáo, đã như vậy, liền theo ý nó mà làm đi."

Phủ tướng quân gia thế hiển hách, nhân khẩu lại thưa thớt.

Sau khi lão tướng quân tử chiến sa trường, trong phủ chỉ còn lại lão phu nhân, Phó Vân Đình cùng con ruột lão phu nhân Phó Vân Trạch.

Sau khi mẹ đẻ của Phó Vân Đình qua đời, hắn liền được lão phu nhân nuôi dưỡng bên người, xem như thân sinh.

Hai người huynh đệ dù đều là lão phu nhân một tay nuôi nấng, nhưng tính cách  khác biệt hoàn toàn,  Đại Lang ổn trọng, Nhị Lang lại là một kẻ chẳng bao giờ làm chuyện đàng hoàng.

Cũng là bởi vì chuyện này, lão phu nhân đối với trưởng tử Phó Vân Đình ngày càng coi trọng và yêu thương.

Nhưng trưởng tử Phó Vân Đình, tựa hồ cũng không thích vị kế mẫu này.

Trong cuộc nói chuyện, đều là lão phu nhân líu lo không ngừng. Phó Vân Đình chỉ là ngẫu nhiên gật đầu đáp lại, thần sắc qua loa.

Đang khi nói về những chuyện xảy ra khi hắn còn nhỏ, Thế tử nhà Thừa tướng đột nhiên sai người tới, mời Phó Vân Đình đến phủ có việc.

Ta vốn định cùng rời đi, nhưng lão phu nhân nhất định phải giữ ta lại thêm một lát nữa.

Nhìn Phó Vân Đình gật đầu ra hiệu, ta chỉ có thể cẩn thận từng li từng tí ngồi ngay ngắn trên ghế, ra vẻ bình tĩnh đi ăn bánh ngọt trong đĩa.

Nhưng mà ——

Lần nữa ngẩng đầu nhìn ánh mắt của lão phu nhân, bánh ngọt trong tay thoáng chốc kinh hãi rơi xuống đất.

Lão phu nhân mới vừa rồi sắc mặt còn ôn hoà, giờ phút này trong nháy mắt thay đổi hoàn toàn.

Nhu hoà từ ái khi nãy đã bị quét đi mất sạch sành sanh, bây giờ mặt mũi tràn đầy tức giận như muốn bức ép người khác.

Không đợi ta kịp phản ứng, một chén trà nóng hổi ném xuống ngay cạnh mép váy ta, vỡ nát

"Nghiệt chướng, còn không mau quỳ xuống cho ta!"

Loading...