Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hàng lỗ vốn - C1&2

Cập nhật lúc: 2024-08-02 14:21:01
Lượt xem: 166

 

"Mẹ, cái gì gọi là hàng lỗ vốn?" Em ba giọng ngọt ngào nhưa sữa. 

 

Cô bé ba tuổi, sống mũi cao thẳng thanh tú, mẹ nói mũi cô bé đẹp nhất. 

 

“Hàng lỗ vốn chính là nữ, phòng này của chúng ta đều là hàng lỗ vốn. "

 

Em hai thông minh nhất. 

 

Mẹ thường xuyên vuốt ve đầu em ấy khen em ấy. 

 

"Không lỗ vốn, chúng mày hữu dụng đấy, có thể đưa tới cho chúng ta sinh con trai thông minh, có con trai thì tính là gì có con trai thủ khoa, mới tính là có bản lĩnh!" 

 

Mẹ lấy từ trong tủ ra một miếng vải hoa, nói muốn làm cho các em gái mỗi người một cái váy hoa.

 

 

Lửa thiêu đốt da thịt, các em bị thiêu đốt đến khô héo. 

 

Bốn bộ thân thể nho nhỏ nằm song song. 

 

Mẹ ngồi dưới đất, vỗ đùi kéo dài tiếng khóc, trên khuôn mặt đen thui bị nước mắt rơi xuống tạp thành từng đường.

 

"Ai nha, đau c.h.ế.t mẹ rồi, mẹ đáng chết, đêm hôm khuya khoắt làm váy gì, nến đốt bàn cũng không phát hiện ra, con gái đáng thương của mẹ ơi, để mẹ đi cùng các con đi, ai u, sống không nổi a..." 

 

Mẹ khóc đến nước mắt nước mũi cùng nhau chảy, nghe được có chút mềm lòng thôn dân cùng nhau lau nước mắt. 

 

Cho dù có người hoài nghi, cũng như vậy bỏ đi. 

 

Dù sao mẹ ngoại trừ đối với tôi ra, bình thường đối với các em gái đều đặc biệt tốt. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hang-lo-von/c12.html.]

 

Truyện được đăng duy nhất trê. Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Chỉ có bà Đinh ở bên tai tôi, cũng không nhìn tôi, thanh âm rất nhẹ. 

 

“Nha đầu, tiếp tục giả ngu, nếu không người c.h.ế.t tiếp theo - - chính là cô.”

 

Tôi sợ tới mức run rẩy.

 

[Ngốc nha, mẹ chỉ còn lại một đứa con gái, mau để mẹ ôm một cái.] 

 

Mẹ vẫy tay bảo tôi đi qua.

 

Tôi ngẩn ngơ, không biết bị ai đẩy một cái, ngã vào trong lòng mẹ, ngửi được một mùi thơm kỳ quái, rất nhạt, tới gần mới có thể ngửi được.

 

Mẹ ôm chặt lấy tôi, bà chưa bao giờ như vậy.

 

Bố làm công trong thành phố nhận được thư về, cùng chúng tôi ôm đầu khóc.

 

Các thôn dân khuyên ba mẹ nén bi thương, mau chóng để cho các em gái nhập thổ vi an, bởi vì là đột tử, chỉ có thể chôn đến mộ hoang trên núi.

 

Bố mẹ sống c.h.ế.t không đồng ý, nói muốn chôn trong sân nhà mình, bọn họ không nỡ tách ra với các con gái.

 

Địa phương chúng tôi khi có trẻ con c.h.ế.t non, cũng có người chôn vào chuồng heo nhà mình, thấy bố mẹ kiên trì, bọn họ cũng không khuyên nữa, lắc đầu rời đi. 

 

Tôi liếc mắt nhìn bốn cỗ t.h.i t.h.ể nho nhỏ, các em gái ngày hôm qua còn vui vẻ hoạt bát, hôm nay liền thành dáng vẻ như cành cây khô cằn của người chết. 

 

“Ngốc nha, mau đi đào hố, đem chúng chôn ở trong góc sân, một góc chôn một cái. "

 

Mẹ nhéo lỗ tai tôi. 

 

Mặt bà đột nhiên ghé sát lại, khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị: 

 

"Đừng quên, đem bốn cái đầu bọn họ, đều vặn xuống cho tao.”

Loading...