Hàng ngàn ca khúc - 7
Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:06:46
Lượt xem: 544
15.
Tôi không cho hắn cơ hội để ngắt lời mình.
"Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã luôn tự tin lợi dụng tôi để thực hiện bất cứ điều gì anh muốn. Tôi mắc chứng rối loạn cảm xúc, tôi thực sự không có trái tim."
Những giọt nước mắt ấm áp lăn dài trên má, tôi đã khóc. Trần Triệt cũng không thể tin được tôi thực sự đã khóc. Lần đầu tiên sau ngần ấy năm, tôi rơi nước mắt.
"Anh chỉ xem tôi là bạn nối khố, tại sao lại hôn tôi trước mặt Tống Tâm? Tại sao anh lại ngăn cản mỗi khi có đàn ông xuất hiện xung quanh tôi? Trần Triệt, xin đừng lấy danh nghĩa anh trai để làm những chuyện mơ hồ nữa, được không? L..iếm cẩu? Lốp dự phòng? Tôi chịu đủ rồi."
Thực ra không phải là tôi không biết Trần Triệt tiếp cận Tần Đan Đan chỉ vì lưu lượng. Hắn rất cần lưu lượng để không trở nên lỗi thời.
Cảm xúc của hắn nồng nàn và thoáng qua, vui vẻ nhất thời. Tôi cũng biết những lời hắn nói với tôi đều là vì cá tính nghệ sĩ.
Thời gian đầu, tôi là người đồng hành cùng hắn bước vào làng giải trí. Tôi đã nhiều lần thấy hắn lo lắng vì những buổi thử giọng thất bại, nhìn thấy hắn bị trượt giải thưởng, nhìn thấy hắn không thể ngủ được vào ban đêm.
Những bức ảnh thân mật của hắn và nghệ sĩ nữ được cánh săn ảnh gửi tới văn phòng tôi hết lần này đến lần khác. Tôi luôn thỏa hiệp. Tự an ủi mình dưới danh nghĩa "bạn nối khố".
Như mẹ tôi đã nói trước đây: “Dì Trần là ân nhân của gia đình chúng ta. Nhờ có dì mà mạng sống của em trai con đã được cứu”.
"Khi con và em trai lớn lên, con cũng nên đối xử tốt với anh Trần Triệt. Con có nghe thấy không?"
Tôi chán rồi. Tôi không phải là mặt trời có thể sưởi ấm anh ta. Tôi không muốn trở thành người soi sáng cho anh ta nữa.
16.
Trần Triệt hoảng sợ. Đây là lần đầu tiên tôi thấy sự hoảng loạn trong hắn như vậy. Dường như nếu không cẩn thận, hắn sẽ đánh mất những thứ quý giá nhất. Trần Triệt cũng muốn nắm lấy cánh tay tôi nhưng tôi đã hất mạnh hắn ra.
"Thiên Ca, Thiên Ca." Hắn gọi tên tôi, giống như đã từng vậy.
"Giờ anh đã hiểu rồi, anh yêu em. Thật đấy. Chúng ta hãy ở bên nhau nhé?"
Giọng nói của hắn thực sự có chút khàn khàn, nhưng bây giờ tôi chỉ thấy nó buồn cười.
"Trần Triệt, anh thật đúng là làm cho tôi hiểu được một điều là tôi chưa bao giờ thích anh, tôi chỉ coi anh như anh trai mà thôi.”
"Thiên Ca!"
Tôi quay đi mà không nhìn lại, đi vào con đường có ánh sáng lờ mờ. Cảnh Dạ Ngôn không biết đứng đó từ lúc nào.
“Tôi không cảm thấy an toàn khi thấy em đi ra ngoài một mình.”
"Anh Cảnh, anh biết nói đùa thật đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hang-ngan-ca-khuc/7.html.]
Tôi lau đi những giọt nước mắt còn sót lại trên mắt.
"Không nói đùa. Cô Diệp, em soái lắm."
17.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Vào ngày ghi hình thứ 5, tôi và Cảnh Dạ Ngôn đã đến trung tâm thành phố, là khu vực thịnh vượng nhất, khu vực này có khả năng không giới hạn. Lúc đó tôi không biết, Tô Tử Hằng đã bị loại ngay từ ngày đầu tiên.
Cậu ta không biết làm gì cả, nữ khách mời cùng nhóm của cậu ta cũng là con nhà giàu. Hai người nhìn nhau trên đường, cuối cùng đói đến mức phải nhờ tổ tiết mục giúp đỡ. Nhưng suy nghĩ của họ nhất quán một cách đáng ngạc nhiên, bị loại nhưng lại không muốn thoát ra. Thế là cả hai hợp tác trở thành nhà tài trợ cho chương trình.
Với tư cách là nhà tài trợ, cậu ta đặc biệt thành lập một "nhóm bình luận" ở hậu trường. Nói một cách thẳng thắn, cậu ta chỉ ngồi đó xem màn trình diễn của mọi người, sau đó bình luận và phát sóng trực tiếp với khán giả.
“Chị Thiên Ca thật xinh đẹp! Người đẹp lạnh lùng! Tôi yêu phụ nữ xinh đẹp."
Họp tác với Tô Tử Hằng là Lý Tuyết Nhi.
"Đương nhiên. Nhưng trong cảnh đó sao anh ta lại thân thiết với chị gái tôi như vậy?" Tô Tử Hằng bất mãn hỏi.
“Đội sản xuất, thay thế anh ta cần bao nhiêu tiền?”
"Đây là chương trình phát sóng trực tiếp, cậu chủ trẻ à, xin hãy bình tĩnh nói chuyện!" Đạo diễn xấu hổ và khán giả bật cười, điều đó thậm chí còn khiến fan hâm mộ của Tần Đan Đan và Trần Triệt choáng ngợp.
[Cười c..hết cậu chủ!]
[Anh ấy và Tuyết Nhi rất xứng đôi, cậu chủ xứng đôi với cô chủ.]
[Tôi muốn có tất cả thông tin về Cảnh Dạ Ngôn. Anh ấy trông rất đẹp trai, khi chơi piano vô cùng đẹp.]
[Đan Đan đâu! Tôi không muốn nhìn ả ‘kỹ nữ hán tử’ khốn nạn, tôi muốn nhìn thấy nữ thần Đan Đan.]
[Những học sinh tiểu học đó có thể ngừng lợi dụng Tần Đan Đan được không? Khiêu vũ mỗi ngày có ích gì ... Nếu bạn không làm phiền tôi, tôi sẽ bị làm phiền bạn.]
18.
Tôi và Cảnh Dạ Ngôn đang đi dạo trên con đường ở trung tâm thành phố. Có một ca sĩ lang thang mang theo một cây đàn guitar acoustic bị hỏng và hát những làn điệu dân ca, một số học sinh hát những bài hát nổi tiếng, có các đội mặc trang phục hip-hop và biểu diễn tự do trên đường phố. Chúng tôi quyết định mở một công ty giải trí ở đây.
Tôi đã làm việc trong một nhà hàng vài ngày trước và tiết kiệm được rất nhiều tiền, số tiền này tôi có thể dùng để chiêu mộ nhân sự và tìm những người chưa được công nhận tài năng.
"Bài đó hay, âm điệu rất thấm thía và có khả năng trở thành hit." Cảnh Dạ Ngôn chỉ vào một người vô gia cư nói.