Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hạt Ngọc Thịt Chỉnh Hình - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-04 19:57:41
Lượt xem: 1,901

Tôi không nhìn thấy được viên ngọc thịt kia, cũng không thấy được động tác trên tay bà.

 

Chỉ còn lại bóng lưng và đôi tay đang bận rộn trước giường phẫu thuật.

 

10 phút sau, bà ấy quay người lại.

 

Viên ngọc thịt lớn trên tay đã không thấy đâu nữa.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Mà cuộc phẫu thuật của tên trai bao, cũng đã kết thúc rồi.

 

Từng vòng từng vòng hạt ngọc thịt.

 

Bên ngoài nhẵn nhụi trơn bóng, nhỏ có to có, được sắp xếp có hàng lối.

 

Giống như là tự nó mọc lên vậy.

 

Tôi ép sự kích động muốn hét lên của bản thân lại, thu hồi lại tầm mắt, rón ra rón rén, muốn từ chỗ cửa sổ rời đi.

 

Nhưng giây tiếp theo, một màn trong phòng phẫu thuật, khiến tôi kinh hãi trợn tròn mắt.…

 

Chỉ nhìn thấy, mẹ tôi vén chiếc áo blouse trắng lên, trèo lên chiếc giường phẫu thuật.

 

Một cảnh xuân quang trong phòng phẫu thuật, còn tôi đứng ở bên ngoài đồng tử run rẩy.

 

Một lát sau, nét mặt đang say mê của mẹ tôi, bỗng ngưng lại.

 

Khuôn mặt bà trầm xuống vài phần, đôi mắt ngước lên nhìn chằm chằm về phía tôi, ánh mắt sắc nhọn.

 

Hai đôi mắt nhìn nhau, lưng tôi đổ đầy mồ hôi, hoảng loạn bỏ chạy.

 

5.

 

Nhưng rất nhanh, tôi đã bình tĩnh trở lại.

 

Kính trên chiếc cửa sổ này là kính một chiều.

 

Bên ngoài phòng có thể nhìn được hết mọi thứ bên trong.

 

Nhưng trong phòng nhìn ra bên ngoài, chỉ là một mặt kính phẳng lì mà thôi.

 

Nghĩa là bà ấy không thể nhìn thấy tôi đâu.

 

Tôi cố gắng giả vờ trấn tĩnh, giả vờ giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

 

Pha một ấm trà, giống như không có chuyện gì, đi qua chào hỏi chị Vương.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hat-ngoc-thit-chinh-hinh/chuong-3.html.]

Vừa đến cửa phòng, đã nghe được một giọng đàn ông nịnh bợ truyền đến từ bên trong:

 

“Chị Vương, chị xem hạng mục này của em đi, đảm bảo chị sẽ kiếm được khối tiền đấy!”

 

Tôi biết, là em trai của tôi Thẩm Vĩnh Diệu đến.

 

Nó hống hách coi trời bằng vung, sau khi tốt nghiệp thì không chịu làm gì cả, cả ngày kêu gào với bố mẹ nói muốn mở công ty.

 

Là đứa con trai duy nhất của gia đình, bố mẹ tôi từ nhỏ đã nuông chiều nó.

 

Ban đầu cũng đưa cho nó rất nhiều tiền, để nó tự do phát huy.

 

Nhưng trong vòng một năm ngắn ngủi, đã lỗ vốn không còn gì, còn bắt bố mẹ trả thay nó rất nhiều tiền vay ở bên ngoài.

 

Nhưng nó vẫn không từ bỏ: “Cho con thêm một cơ hội nữa, lần này chính là hạng mục Hồng Hải, chỉ cần đầu tư là bao lời nha!”

 

Nhà tôi có tiền, nhưng không thể chịu được một đứa phá của như nó, nên không cho tiền nữa.

 

Thẩm Vĩnh Diệu kiêu ngạo tự phụ, luôn tự cho mình là đúng.

 

Cảm thấy bố mẹ không biết suy nghĩ, không có mắt đầu tư.

 

Thế là, nó lấy hạng mục trôi nổi trong tay, đi khắp nơi mời chào đầu tư.

 

“Chị Vương chị tin tưởng em đi, hạng mục này triển vọng vô cùng tốt, chắc chắn sẽ lời gấp bốn so với số tiền đầu tư luôn!”

 

Cậu ta kiên nhẫn chào hàng, nhưng người phụ nữ trước mặt lại không hề có chút hứng thú nào.

 

Chị Vương thông minh lại khéo đưa đẩy.

 

Nói qua nói lại, nhưng không hề nhắc đến chuyện đầu tư một chữ nào.

 

Nhìn thấy tôi bê ấm trà đến.

 

Lấy cớ hơi nước trà nóng phả vào mặt, làm trôi mất lớp trang điểm, muốn đi vào nhà vệ sinh trang điểm lại.

 

Thẩm Vĩnh Diệu thấy vậy, cũng hiểu bà ta là không muốn đầu tư.

 

Chỉ còn lại hai người chúng tôi ở trong phòng nghỉ ngơi.

 

Cậu ta vẫn như ngày thường, đem sự tức giận trút hết lên người tôi:

 

“Đều là tại chị hết, tối hôm đó không chịu hầu hạ Vương tổng chu đáo!”

 

“Nếu như hôm đó chị dâm đãng thêm một chút, bây giờ tôi sớm đã có đủ tiền đầu tư rồi!”

 

Loading...