HÃY ĐỐI XỬ TỐT VỚI BẢN THÂN - Chương 03
Cập nhật lúc: 2024-06-25 19:01:14
Lượt xem: 1,214
Tôi siết chặt đôi đũa, không thể tin được nhìn bà ta: “Cháu có thể biết tại sao không?”
Mẹ Tô Hàng nhẹ nhàng thở dài: “Thời gian gấp rút quá, người thân và bạn bè đều đã thông báo hết tồi, nếu người khác hỏi tại sao chúng ta lại tổ chức sớm, chúng ta sẽ rất mất mặt với người ta."
Mất mặt?
Việc tôi mang thai là rất mất mặt sao?
"Nhưng mà dì ơi, chúng cháu đã đăng ký kết hôn rồi --"
"Đừng nói nữa, Lâm Tịnh, lúc trước chúng ta để cháu gả vào là vì cháu là một người hiểu chuyện, nếu cháu cứ gây rối như vậy thì đừng trách dì nói lời khó nghe."
Tôi chậm rãi quay đầu nhìn người đàn ông im lặng bên cạnh, khó nhọc nói: “Đây cũng là ý của anh sao?”
Anh ta vẫn không nói chuyện.
Tôi đột nhiên cảm thấy dạ dày dâng lên một cơn buồn nôn, nhanh chóng chạy vào phòng vệ sinh.
Vừa rồi tôi ăn không đến hai đũa cơm.
Sau khi không nôn đến không thể nôn ra được nữa, trong miệng tôi chỉ còn lại vị đắng.
Tôi sửa soạng đơn giản lại một chút, vừa định mở cửa đi ra ngoài, tôi lại nghe thấy giọng nói của mẹ Tô Hàng.
"Con thật giỏi, vừa mới đăng ký kết hôn không bao lâu đã làm cho cô ta có thai rồi."
Tôi không nghe thấy Tô Hàng nói chuyện.
Mẹ anh ta nói tiếp: “Dù sao thì hiện tại cô ta cũng đang mang thai, cũng đã đăng ký kết hôn với con rồi, hiện tại quyền chủ động đang ở trên tay chúng ta, chúng ta cứ kéo dài thời gian không tổ chức đám cưới cho cô ta, chờ đến nhà cô ta bên kia bắt đầu lo lắng, đến lúc đó chúng ta không chỉ không cần trả tiền lễ hỏi mà bọn họ còn phải nhận thầu tiền tiệc cưới.
Bàn tay tôi đang cầm nắm cửa bắt đầu run nhẹ.
Tô Hàng lúc này rốt cục mở miệng: “Nhưng nếu Tịnh Tịnh hỏi tới thì cũng không dễ trả lời, huống hồ chúng con đã kết hôn rồi."
Cuối cùng anh ta vẫn đứng về phía tôi.
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
"Nếu cô ta hỏi con thì con nói cho mẹ biết, có nghe không?" Giọng nói không thể nghi ngờ của mẹ anh ta vang lên.
Nghe có vẻ có hơi không vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hay-doi-xu-tot-voi-ban-than/chuong-03.html.]
Tô Hàng im lặng vài giây.
Tôi cũng hồi hộp chờ đợi câu trả lời của anh ta.
Cuối cùng, tôi nghe thấy anh ta nói, "Được rồi."
Anh ta đã thỏa hiệp.
Tôi nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình ảnh trước khi chúng tôi kết hôn.
5.
Trước khi kết hôn với anh ta, tôi đã đến gặp người nhà anh ta.
Mẹ anh ta không hài lòng lắm với tôi.
Mặc dù lễ nghĩa vẫn đầy đủ như cũ nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận ra được.
Lúc đó anh ta nói với tôi: “Không sao đâu, chờ sau này chúng ta kết hôn, hai chúng ta sẽ sống riêng, chỉ có những ngày nghỉ chúng ta sẽ ở bên cạnh họ, sẽ không phát sinh mâu thuẫn gì làm em cảm thấy khó xử."
Tôi còn do dự một chút, cắn môi nói: “Nhưng phía mẹ anh——”
“Ôi." Anh ta nhẹ nhàng ôm tôi, dịu dàng dỗ dành: “Em sống với anh chứ không phải với bà ấy, anh sẽ không để em phải chịu uất ức."
Cuối cùng, anh ta nói thêm một câu: “Dù sau này có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ đứng về phía em”.
Nhưng bây giờ, mới có hai ba tháng, anh ta đã quên mất những gì nói với tôi lúc trước.
Tôi cảm thấy yêu cầu của tôi không có quá đáng.
Tôi chỉ muốn tổ chức đám cưới sớm hơn mà thôi.
Còn bọn họ, làm như vậy chỉ muốn nhà tôi tổ chức tiệc cưới.
Tôi hít một hơi thật sâu, mở cửa ra.
Mẹ Tô Hàng vẫn là cái dáng vẻ như lúc tôi rời đi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tôi đứng cách bọn họ không xa, chậm rãi nói: “Dì, nếu dì không muốn trả tiền đám cưới thì dì có thể trực tiếp nói với tôi."