Hãy Tuân Thủ Các Quy Tắc Trong Kì Nghỉ Đông Ở Nhà Nhé - 1
Cập nhật lúc: 2024-06-19 11:44:22
Lượt xem: 499
Em gái tôi đã qua đời. Trong kỳ nghỉ đông khi trở về nhà, tôi đang dọn dẹp hành lý trong phòng thì bất ngờ phát hiện ra một lá thư kẹp giữa bàn học và tủ quần áo. Nội dung bức thư khiến tôi không khỏi bối rối.
"1. Anh ơi, khi bố bắt đầu uống rượu, hãy nhanh chóng chạy trốn."
"2. Mẹ có thể tin tưởng, nhưng không thể tin tưởng tuyệt đối."
"3. Khi có lòng trắng trứng xuất hiện trong nhà vệ sinh, đừng vào đó."
"4. Gặp nguy hiểm hãy trốn vào phòng ngủ của bạn, khóa trái cửa lại. Sau khi thời gian trên đồng hồ treo tường trôi qua nửa tiếng, mọi thứ sẽ trở lại bình thường, đừng nhắc lại chuyện cũ."
"5. Sau 11 giờ đêm đừng ra khỏi phòng, đừng để bố mẹ biết anh chưa ngủ."
"6. Đừng tò mò về bất kỳ âm thanh kỳ lạ nào."
"7. Khi bố gọi anh đi rửa bát, đừng từ chối."
"8. Thời điểm thích hợp để ra ngoài là khi bố mẹ đang đề phòng cao độ việc anh ra ngoài."
"9. Nếu phát hiện đối phương không phải là con người hoàn chỉnh, hãy nâng cao cảnh giác."
"10. Tuyệt đối đừng làm trái ý bố, chọc giận ông ấy."
Cùng lúc đó, anh họ Thang Vũ, người đang ở nhờ nhà tôi trong kỳ nghỉ đông, đã tìm thấy một mẩu giấy nhỏ trong sổ tay của tôi.
"1. Nhân lúc bố mẹ mất cảnh giác, nhanh chóng trốn khỏi đây!!!"
"2. Chẳng lẽ anh không muốn tìm hiểu xem ai là người hét lên trong đêm sao..."
"3. Anh ơi, nếu anh thấy chán thì cứ trò chuyện với ngăn kéo nhé. Nhưng anh phải biết rõ, ngăn kéo rất xảo quyệt, tàn nhẫn và tham lam."
"4. Nó biết tất cả mọi thứ sao, anh phải cẩn thận với nó đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hay-tuan-thu-cac-quy-tac-trong-ki-nghi-dong-o-nha-nhe/1.html.]
"5. Sau khi bố mẹ ngủ say, anh nhất định phải làm gì đó - Rốt cuộc thì những thứ trong bếp có tác dụng gì?!"
"6. Hu hu hu... Xin hãy cứu lấy người mẹ đáng thương...!"
"7. Chẳng lẽ anh vẫn không tin mẹ sao?"
"8. Hãy chú ý đến những người hàng xóm đến chơi nhà."
"9. Bố là một kẻ lười biếng vô dụng, nhưng anh tuyệt đối đừng để ông ấy biết anh biết điều này."
"10. Dũng cảm nhận lỗi, kiên quyết không sửa."
Nhìn hai tờ giấy này, tôi mím môi, không biết nên dùng suy nghĩ gì để đối diện với chúng. Có phải em gái đã khuất của tôi đang trêu đùa tôi không?
Thật là hoang đường.
Chẳng thể nào hiểu nổi.
Tôi nhét vội hai tờ giấy vào tay anh họ Thang Vũ, rồi quay lại tiếp tục thu dọn hành lý.
Mẹ tôi đang nấu ăn cho bố tôi trong bếp, tiếng nấu ăn kêu “lách tách”. Bố đặt rượu lên bàn, ngồi vào bàn và lướt qua những đoạn video ngắn trên điện thoại di động. Ông vặn âm lượng điện thoại di động lên mức tối đa và phát ra bên ngoài.
Lúc này, tiếng bố cằn nhằn vọng đến tai tôi: “Ngày nào cũng ăn mấy món này, bà chẳng biết đổi kiểu nấu nướng gì cả! Cứ qua loa cho tôi ăn qua ngày... Bao giờ mới được nếm thử mấy món ngon trong đó chứ!”
Vừa lúc tôi bước ra khỏi phòng thì bố nói câu này, tôi thấy bố ngẩng lên liếc nhìn phòng tôi trên tầng hai.
"Cơm sắp xong rồi, sắp xong rồi." Mẹ đáp lại bố một cách lảng tránh.
Tôi gọi anh họ Thang Vũ ra ăn cơm.
“Đến giờ ăn rồi! Đến giờ ăn rồi!”
Anh họ bước ra khỏi phòng tôi, khoác tay tôi đi xuống tầng dưới: “Em họ, anh đã lên kế hoạch trước khi đến nhà em, và anh đảm bảo rằng mỗi đêm trong kỳ nghỉ đông của em sẽ rất đặc biệt. "