HỆ THỐNG CHỐNG LẠI NGƯỜI TRÙNG SINH - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-05-18 09:18:02
Lượt xem: 290
9
Ngày tiếp theo.
Khi La Hải đến trường, cậu ta ngay lập tức nhận được "sự chào đón nồng nhiệt" từ các bạn cùng lớp.
Cửa lớp học của họ đông người, tất cả đều đến xem náo nhiệt.
Tôi đứng ở một bên hành lang, nhìn ngắm đám đông.
Họ cản trở tầm nhìn của tôi, tôi không biết hiện tại La Hải đang có biểu hiện như thế nào, nhưng chắc chắn không đẹp chút nào.
Tiếng ồn ào từ đám đông truyền ra -
"Ồ, đây không phải là Tiểu cô nương giả trang sao?"
"Hôm nay sao lại không mặc váy đi học?"
"Thực sự thì cậu mặc váy cũng khá xinh đẹp, đẹp hơn cả chị gái của mình !"
"Đúng vậy! Lần sau mặc chân váy ren cho anh em xem nhé~"
Những lời khó chịu từ những nam sinh, trong đó không thiếu những người bạn cùng lớp thân thiết với La Hải.
La Hải từ trước đến nay luôn sĩ diện.
Lần này, cậu ta bị người khác xem như một con khỉ, khiến cậu ta trở nên tức giận.
Cậu ta ướng về phía người chung quanh rống to: "Đi ra khỏi đây, tất cả cút!"
"Chỉ là đùa thôi mà? Sao lại nóng vậy chứ!"
"Đúng vậy, thật sự là không chơi nổi!"
Cuối cùng, sắp đến giờ học, những người xem náo nhiệt đã rời đi, nhưng những tiếng xầm xì vẫn lan tỏa qua các lớp học...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/he-thong-chong-lai-nguoi-trung-sinh/chuong-9.html.]
Buổi chiều, sau tiết học đầu tiên.
Một cô gái trong lớp của La Hải đột nhiên chạy đến lớp chúng tôi.
"Tiểu Khê! Em trai của cậu bị người ta đánh!"
Nghe được tin này, tôi lập tức chạy theo cô ấy.
Ở cuối hành lang, có nhiều người đứng xung quanh cửa nhà vệ sinh.
Những người này đang chỉ vào bên trong, không biết họ đang bàn luận về điều gì.
Tôi ồm vào đám đông, nhìn thấy La Hải đang co rúm trên sàn bẩn, run lên bần bật.
Hai tay cậu ta bị quấn băng dính, không thể cử động, quần của cậu ta bị người khác kéo xuống, treo lơ lửng trên đầu gối.
Nhưng thứ kia giữa hai chân của nó, nó đang được trưng bày trước mặt mọi người mà không che đậy gì cả.
Ngoài cửa, có rất nhiều người đang nhìn xem, nhưng không ai muốn vào để giúp La Hải.
Dù chỉ là giúp nó kéo quần lên để nó lấy lại một chút phẩm giá.
Nhưng không có ai làm như vậy.
Tôi nhăn mày, bước vào nhà vệ sinh nam.
Tôi kéo La Hải từ đất lên và giúp nó tháo dải băng keo trên tay.
Tuy nhiên, nó không cảm ơn tôi một câu nào cả, thậm chí còn giận dữ nhìn tôi một cái.
Nó kéo quần lên và lao ra ngoài mà không quay đầu lại.
Trước tiếng cười của đám đông, La Hải biến mất khỏi tầm nhìn của tôi...