HẸN VỚI LỚP TRƯỞNG ĐẠI HỌC THANH HOA - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-05-21 08:51:10
Lượt xem: 3,969
3
Sau này tôi và cậu ta không còn bất kỳ giao tiếp nào.
Tin tức duy nhất tôi biết về cậu ta là qua bức ảnh được một bạn học chia sẻ trong nhóm.
Tôi lén nhìn một chút.
Cậu ta mặc vest, cầm một bó hoa tươi, thoát khỏi vẻ non nớt trước đây, trông thật bảnh bao.
Trước đây tôi đã biết cậu ta đẹp trai, dù sao trong đầu luôn nhớ lời dặn của bố, tôi cũng không dám nhìn nhiều.
Không ngờ, cậu ta đã trở nên đẹp đến mức làm tôi phát cuồng.
"Bên cạnh là bạn gái của cậu ấy."
"Tài nữ của ngành Kinh tế Quản lý, Đại học Thanh Hoa."
"Wow, trai tài gái sắc, đây là tình yêu trong tiểu thuyết à."
"Đây là kiểu tình yêu cao cấp đến mức chúng ta khó mà nuốt nổi."
...
Nhìn những tin nhắn trong nhóm, lòng tôi trĩu nặng.
Cậu ta đã có bạn gái rồi.
Khi mọi người gửi lời chúc mừng trong nhóm, tôi tranh thủ viết: "Chúc mừng chúc mừng, hôm nay nhận được bánh gato tình yêu rồi."
Cậu ta, người luôn im lặng trong nhóm, gửi một loạt dấu chấm câu: "......".
Có lẽ nghĩ chúng tôi không xứng đáng ăn bánh gato của cậu ta.
Ch//ết tiệt...
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hen-voi-lop-truong-dai-hoc-thanh-hoa/chuong-3.html.]
Cậu ta coi thường người khác thật đấy!
Bố tôi hàng ngày đều lẩm bẩm bên vào tai tôi: "Bố là giáo viên, mẹ cũng là giáo viên, sao con lại chỉ đỗ vào Đại học Tây Hoa?"
"Bố ơi, Tây Hoa cũng tốt mà, gần nhà, nếu bố mẹ nhớ con, con đi bộ nửa tiếng là về đến nhà rồi." Tôi cười đùa.
Mẹ tôi thì nghiêm túc: "Chuẩn bị thi cao học, thi vào Bắc Đại."
Tôi không nói gì.
Họ đã lên kế hoạch thi cao học kỹ lưỡng cho tôi.
Và ra lệnh cho tôi không được yêu đương trong suốt thời gian học đại học, sẽ làm ảnh hưởng đến việc học.
Tôi bị áp lực đến nghẹt thở.
Tôi bùng phát, một ngày nọ xông vào viện Toán trực tiếp tìm một bạn trai.
"Anh có thể đạt 100 điểm môn Toán cao cấp không?"
"Có thể." Chàng trai đeo kính bị tôi dọa đến mức ngả người ra sau.
"Vậy anh nhé."
"Cái gì?" Anh ta hơi bối rối.
"Tôi tự giới thiệu một chút." Tôi ngồi cạnh anh ta, mỉm cười, "Tôi là Trần Viên Viên, 20 tuổi, cao 165, nặng 90, số đo ba vòng..."
"Cô... cô..." Anh ta vội đưa tay che miệng tôi lại, cuối cùng thở dài, hạ giọng, "Đừng nói."
"Được. Tôi chỉ nghe bạn trai tôi nói." Tôi cười nhìn anh ta.
"......" Anh ta mím môi không nói gì, tai đỏ bừng.
Vậy là tôi và Cố Tri Hành yêu nhau.