Hoán đổi thân xác cho chồng tự nếm mùi trà xanh - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-10-26 23:53:53
Lượt xem: 72
Tôi cảm ơn bác sĩ, ôm Tần Triệt lên xe.
Ngồi trong xe tôi vui mừng một cách lạ thường.
Thì ra chùng chồng tráo đổi linh hồn xong, ngoại trừ có thể cảm nhận được niềm sung sướng khi làm đàn ông, tôi lại còn có thể bỏ qua được quá trình mang thai đầy đau khổ.
Tôi quay đầu, nhìn về phía Tần Triệt nói: "Vợ ơi, anh cảm thấy có đổi hay không đổi trở về thật ra cũng không còn quan trọng nữa rồi, em thấy sao?"
Khuôn mặt Tần Triệt như là oán phụ nhìn tôi.
"Em cảm thấy có chút thú vị."
Vì để tránh cho tần Triệt rơi vào trạng thái trầm cảm thai kỳ, tôi bắt đầu bổ não cho anh ấy: "Anh nghĩ kỹ lời em nói xem mà xem, con chính là trời cao ban xuống cho chúng ta, mà ông trời lại để anh với em trao đổi thân phận, chính là để anh có thể trải nghiệm một lần hạnh phúc khi được làm mẹ, Người đàn ông khác là gì có phúc như thế này, anh nên trân quý cơ hội lần này."
Tần Triệt nhìn tôi, vành mắt hồng hồng, tôi biết anh ấy nhất định là bị lời nói của tôi làm cho cảm động.
"Từ khi “tôi” mang thai, thái độ của mẹ chồng đối cử với “tôi” cũng cải biến khá nhiều.
Chỉ là, từ lúc ban đầu cay nghiệt bây giờ lại biến thành nói liên miên không ngớt: "Con phải bồi bổ tốt thân thể, thì sắp tới mới có thể sinh cho Tần gia chúng ta một bé trai kháu khỉnh mập mạp."
"Canh này là phải uống, không thể để cho cháu trai mập mạp của mẹ thiếu dinh dưỡng được."
Mà tôi chờ ngày chờ đêm, cuối cùng cũng chờ đến ngày Tần Triệt đinh sinh con, tôi cuối cùng cũng được làm bố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hoan-doi-than-xac-cho-chong-tu-nem-mui-tra-xanh/chuong-18.html.]
Ngày Tần Triệt được đẩy vào phòng sinh, la hét ầm ĩ.
Tôi ở bên ngoài phòng sinh lo lắng đợi, tận hai giờ sau Tần Triệt mới được y tá đẩy từ phòng sinh ra.
Nhìn tiểu tử thúi trắng trẻo mập mạp bên cạnh anh ấy, tôi đi lên hôn lên trán anh ấy một cái nói: "Vợ ơi, em đã vất vả rồi."
Hắn cười mếu máo, nhếch miệng nói: "Làm phụ nữ thật khổ."
Tôi mời v.ú em tốt nhất đến chăm sóc Tần Triệt.
Hết tháng cữ cuối cùng Tần Triệt cũng có thể tự tám được.
Lúc tôi đưa khăn tắm cho anh ấy, không cẩn thận giẫm lên cục xà bông, trượt chân ngã, lần nữa cùng Tần Triệt tiếp xúc thân mật.
Chờ đến lúc tôi mở mắt ra, đã nhìn thấy Tần Triệt trong bộ dạng đàn ông đứng trước mặt mình.
Cuối cùng tôi cũng nhận ra, vì lẫn trượt chân này mà chúng tôi đã đổi trở lại.
Tần Triệt nhìn tay và cơ n.g.ự.c của mình, lại nhìn khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc của tôi mà mừng đến phát khóc.
Chỉ có tôi lúng tùng nhìn anh ấy hỏi: "Chồng ơi, nếu không anh lại đưa khăn cho em xong trượt chân lần nữa?"
HOÀN.