Hoàng Cung Này, Trẫm Cảm Thấy Ai Cũng Đều Có Bệnh - Chương 9.2-NT (Hết)
Cập nhật lúc: 2024-09-16 16:10:34
Lượt xem: 1,075
"Nếu Bệ hạ không tin, thần nữ còn có bằng chứng."
Thái phó tiểu thư trình bằng chứng lên.
Trẫm xem mà lòng tắc nghẹn.
Tuy rằng miệng trẫm nói muốn phế Thái tử, nhưng dù sao hắn cũng là do một tay trẫm bồi dưỡng nên.
Lòng trẫm, lạnh lẽo vô cùng!
Nhưng trẫm còn một vấn đề: "Nói như vậy, tên nghịch tử kia tại sao lại muốn cưới con?"
Thái phó tiểu thư cười khổ: "Hắn cho rằng chính hôn sự với thần nữ đã khiến hắn không thể sớm thành thân với người trong lòng, mới khiến người trong lòng hắn bị ban chết, vì vậy hắn hận thần nữ thấu xương."
"..."
Trẫm quả thực không thể hiểu được mạch não của loài người.
10
"Bệ hạ, chúng ta có phải nên chia rẽ quan hệ giữa Thái tử và Dị tộc trước, sau đó mới từng bước đánh bại bọn họ không?"
Trẫm kỳ quái liếc nàng ta một cái: "Tốn công sức như vậy làm gì, bằng chứng rõ ràng, trực tiếp bắt là được."
Trẫm trực tiếp phái cấm vệ quân đến phủ Thái tử bắt Thái tử, nhưng lại trên đường gặp Thái tử dẫn binh lính tiến về hoàng cung.
Hai bên nhìn nhau, sau một hồi ngơ ngác liền đánh nhau.
Trải qua một phen giằng co, Thái tử bị bắt đến trước mặt trẫm.
Bằng chứng rõ ràng, Thái tử vẫn còn muốn chối cãi, hắn chĩa mũi dùi vào Thái tử phi.
"Phụ hoàng, người tin con đi, con sao có thể muốn tạo phản chứ! "
Trẫm cười lạnh hai tiếng: "Con đều dẫn binh lính chuẩn bị vào hoàng cung rồi, còn chưa tạo phản, con coi trẫm là mù sao? Chẳng lẽ con dẫn binh lính đến là vì tốt cho trẫm sao?"
"Đúng vậy phụ hoàng, con chính là vì người. Con dẫn những người này đến đều là để hầu hạ phụ hoàng!"
"..."
Trẫm không coi hắn là kẻ ngốc, hắn lại coi trẫm là kẻ ngu.
Trẫm thuận tay lật xem thư từ mà cấm vệ quân lục soát được từ phủ Thái tử.
Không xem thì thôi, xem xong giật mình
Thái tử vậy mà là con của Huệ phi và Vinh thân vương!
Chẳng trách trẫm không thấy hắn có điểm nào giống trẫm.
"Quan hệ của ngươi với Vinh thân vương cũng tốt thật đấy."
Thái tử ánh mắt né tránh: "Chuyện này, nhi thần năm xưa mất mẹ, Vinh thân vương thấy nhi thần đáng thương, lại niệm tình huynh đệ với phụ hoàng, nên mới quan tâm chăm sóc nhi thần."
"Tình huynh đệ? Là tình phụ tử mới đúng chứ!"
Trẫm tức đến mức đầu óc ong ong, trách không được Vinh thân vương lại giúp hắn.
Trẫm trước tiên ra lệnh nhốt Thái tử lại.
Ban ngày Mộc Lăng gửi thư, nói tối nay có thể giải quyết xong chiến sự.
Trẫm bảo nàng ta bắt Vinh thân vương về, trẫm muốn đích thân thẩm vấn.
11
Ba ngày sau, trong ngục tối, thái tử và Vinh thân vương bị giam cùng một phòng giam.
Hai người đều ăn ý không nhìn đối phương.
"Các ngươi thật sự là liên thủ lừa gạt trẫm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hoang-cung-nay-tram-cam-thay-ai-cung-deu-co-benh/chuong-9-2-nt-het.html.]
Trẫm dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hai người.
Vinh thân vương cười, giọng điệu châm chọc: "Ngươi là Hoàng đế, ai dám lừa ngươi."
Trẫm nheo mắt.
Quan hệ của trẫm và Vinh thân vương vốn dĩ không tệ, bởi vì hắn không tham gia tranh đoạt hoàng vị. Cho đến khi Huệ phi xuất hiện. Huệ phi và Vinh thân vương vốn là thanh mai trúc mã, nhưng tiên đế hạ chỉ, ban Huệ phi cho trẫm.
Thánh chỉ này, thậm chí còn là do phụ thân Huệ phi cầu xin.
Sự đã đến nước này, trẫm cũng không muốn nói nhiều, hai chén rượu độc được đưa đến trước mặt bọn họ.
"Đây là thể diện cuối cùng, trẫm dành cho các ngươi."
Vinh thân vương cười khẩy một tiếng, không chút do dự uống cạn.
Thái tử vẫn còn gào thét mình vô tội, hắn không có quan hệ gì với Vinh thân vương.
Trẫm thấy hắn ồn ào, trực tiếp sai người đổ rượu độc vào miệng hắn.
Ba người bọn họ, cuối cùng cũng có thể đường đường chính chính đoàn tụ với nhau.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
(Hết)
(Ngoại truyện - Hoàng hậu)
Ta là chủ nhân hậu cung - Hoàng hậu.
Ta còn một bí mật, thật ra ta là người xuyên không. Mà nơi này là thế giới trong các bộ tiểu thuyết cẩu huyết tam lưu. Nhưng ta không lo lắng, bởi vì Hoàng thượng là người bình thường.
Hay nói cách khác, hắn là một Hoàng thượng bình thường.
Ta và Hoàng thượng là thanh mai trúc mã, từ nhỏ lớn lên cùng nhau.
Hắn nói hắn yêu ta, nên hắn phong ta làm Hoàng hậu.
Yêu một người thì phải cho đối phương đủ thân phận địa vị.
Nhưng Nhàn phi rõ ràng không nghĩ như vậy. Nàng ta hết lần này đến lần khác đến khiêu khích ta, còn không chịu hành lễ cho đàng hoàng.
Ta đều mỉm cười cho qua.
Huệ quý phi nói ta tính tình quá mềm yếu, dễ bị Nhàn phi bắt nạt.
Không phải ta tính tình mềm yếu, mà là ta biết Nhàn phi không ở lại hậu cung được bao lâu.
Quả nhiên, nàng ta bị Hoàng thượng đày vào lãnh cung. Nhưng ta không ngờ nàng ta lại dám tư thông với thị vệ.
Thôi, nói xong Nhàn phi, giờ nói đến Tam công chúa. Nghe nói sau khi ly hôn với Phò mã, Tam công chúa cứ liên tục chạy đến chỗ Mộc tướng quân.
Quan hệ giữa hai người họ, ừm...
Ta không tiện nói.
Hoàng thượng nhìn cũng không để tâm chuyện này.
Hoàng thượng là người rất phóng khoáng, dù sao làm Hoàng thượng lâu rồi, gặp qua nhiều người rồi, còn có người đưa cả đàn ông lên giường hắn nữa.
Tiếp theo nói về Thái phó tiểu thư.
Thật ra Hoàng thượng không biết, Thái phó tiểu thư là người trọng sinh.
Còn tại sao ta biết, đại khái là nhờ bàn tay vàng của người xuyên không, trên đầu nàng ta ba chữ "người trọng sinh" quá rõ ràng.
Sau khi Thái tử chết, Hoàng thượng không chỉ không làm khó Thái phó tiểu thư, còn phong nàng ta làm Quận chúa.
Chuyện này không hợp lý.
Nhưng Hoàng đế thích thì chính là lẽ trời.
Hôm nay lại là một ngày bình yên.
(Cũng hết rồi.)