Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hoàng Đế Trọng Sinh Cùng Hoàng Hậu - Chương 21.2

Cập nhật lúc: 2024-10-25 04:05:58
Lượt xem: 31

Ngô Đồng còn chưa kịp thả lỏng, A Đoàn lại nói: “Được rồi, vậy thì gọi mấy ca ca của muội đi!”

”Không được, bọn họ cũng không thể đi cùng.” Ngô Đồng không cần nghĩ liền phản bác.

”Tại sao chứ?” Lần này A Đoàn cảm thấy thật sự không công bằng.

”Phụ thân và mẫu thân muội đâu có cấm các ca ca cưỡi ngựa, hơn nữa tam ca còn luyện võ, từ sớm đã biết cưỡi ngựa.”

Khoé mắt Ngô Đồng một lần nữa không ngừng co giật, miễn cưỡng nở nụ cười: “Nhưng lần này ta muốn một mình đi chơi với muội, lần sau sẽ gọi bọn họ cùng đi có được không?” Chuyện đó tuyệt đối không có khả năng.

Mặt A Đoàn phồng lên như cái bánh bao: “Nhưng mà đã lâu rồi muội không được gặp các ca ca...” Nghiêng đầu nghiêm túc nhớ lại một chút cuối cùng giơ một bàn tay lên: “Năm ngày! Đã năm ngày rồi muội không gặp bọn họ, muội rất muốn gặp các ca ca, để cho bọn họ đi cùng nha, lần sau chúng ta lại đi một mình.”

Trần thị có thể tiến cung bất cứ lúc nào, A Đoàn cũng có thể tuỳ thời trở về nhà chơi. Ngươi tới ta đi, nhiều nhất là vài ngày lại được gặp nhau.

Đại khái lần này là lần cuối cùng hắn và A Đoàn có thể quang minh chính đại ở cạnh nhau, qua sinh nhật sẽ để nàng trở về nhà. Về sau lớn lên, cho dù đã có khẩu dụ của phụ hoàng nhưng vẫn muốn giữ gìn thanh danh cho nàng nên không thể tuỳ ý làm bậy. Cho nên lần này tuyệt đối sẽ không thoả hiệp, bất luận kẻ nào cũng không thể xen vào giữa được.

Đưa tay ra kéo A Đoàn vào trong ngực, dùng lời nói ôn nhu chưa từng có:“Lần này thật sự không được, để lần sau đi có được không?”

Ngô Đồng đối đãi với A Đoàn thật sự là rất tốt, nhưng xưa nay hắn vốn là người lạnh lùng, cho dù có vui vẻ, cho dù có cười cũng chưa bao giờ có biểu cảm như vậy, dùng giọng điệu ôn nhu như vậy để nói chuyện đúng là lần đầu tiên. A Đoàn khó hiểu nhìn Ngô Đồng, không biết vì sao lần này hắn lại kiên trì như vậy.

Nhưng mà một thái tử ca ca ôn nhu như vậy vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

”Thật sự là không được sao?”

Ngô Đồng thấy nàng đã có chút d.a.o động, giọng nói càng thêm nhu hoà, khoé miệng cong lên nói tiếp: “Lần sau, lần sau nhất định sẽ mang theo bọn họ, lần này chỉ hai chúng ta đi,chúng ta sẽ cùng nhau chơi nguyên một ngày.”

”Có được hay không?”

Đoàn Nhi lại phồng mặt bánh bao, suy nghĩ trong đầu tự giao chiến kịch liệt, cuối cùng vẫn là thái tử ca ca ôn nhu chiến thắng ba vị huynh trưởng ruột thịt.

Ngô Đồng lúc này mới hài lòng, buông A Đoàn ra, trên mặt cũng khôi phục vẻ thanh lãnh trước sau như một. A Đoàn chớp chớp mắt, tại sao lại có cảm giác như nàng vừa bị lừa vậy?

Ngô Đồng nhìn đồng hồ Tây Dương treo trên tường, quay đầu dặn dò A Đoàn: “Ta còn có việc phải xử lý, không thể quay về ăn tối cùng muội. Muội ăn điểm tâm xong thì nghỉ ngơi sớm một chút, không được chơi quá muộn, biết chưa?” Vừa nói vừa đứng dậy, cũng không gọi nô tài tiến vào hầu hạ mà tự sửa sang y phục của mình.

Việc Ngô Đồng luôn vội vàng như vậy A Đoàn sớm đã thành thói quen, một ngày cũng chỉ gặp mặt một lần cho dù ở chung một chỗ. Theo thói quen gật đầu, đột nhiên nghĩ tới điều gì, mặt bánh bao lại nhăn nhó như khổ qua, cười khổ: “Buổi tối không thể ngủ cũng không thể chơi, muội còn phải giúp An Dương chép sách nữa đó.”

Thỉnh an hoàng hậu nương nương xong, dưới ánh mắt dường như đã sáng tỏ của hoàng hậu, A Đoàn trực tiếp chạy về phía thư phòng của An Dương. Nàng vừa bước vào thư phòng, còn chưa kịp nói chuyện với An Dương, phía sau Bích Sơ cô cô đã bước vào, trên tay bưng một chén canh mai tử ướp lạnh mà A Đoàn thích uống nhất vào mỗi mùa hè.

Mắt A Đoàn sáng ngời, nói lời ngon ngọt: “Cô cô là tốt nhất.” Là nói Bích Sơ nhưng mắt lại thẳng tắp nhìn chén canh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hoang-de-trong-sinh-cung-hoang-hau/chuong-21-2.html.]

Bích Sơ cười đặt chén canh lên bàn, A Đoàn không cần mời đã tự bò lên ghế, cầm thìa uống từng ngụm nhỏ, tuy rằng động tác rất nhanh nhưng vẫn rất là nhã nhặn. Bích Sơ một lần nữa cảm thán, nàng quả thật già rồi, lúc trước còn sợ A Đoàn quá mức trầm tĩnh, không ngờ cũng nghịch ngợm không kém gì An Dương.

Chính nàng đã nghĩ nhiều rồi.

Chờ A Đoàn uống xong lại tự tay lấy khăn lau miệng cho nàng, còn theo thói quen lẩm bẩm: “Hôm nay vẫn chỉ có một chén thôi, cái này mặc dù rất tốt nhưng dễ gây lạnh bụng, uống nhiều sẽ bị tiêu chảy lại phải uống thuốc đắng, mỗi ngày uống một chén là được rồi.”

Từ nhỏ A Đoàn đã ở bên này, nô tài ở Đông cung và nô tài bên này cũng vậy, từ sớm đã coi nàng là chủ tử chân chính. Cho nên dù có ở Đông cung hay Trung cung, A Đoàn chưa từng biết khách khí là gì, trước kia mỗi lần ăn hết đều đòi bát thứ hai, chỉ là Bích Sơ không chịu đáp ứng. Cứ tưởng rằng A Đoàn sẽ như bình thường lôi kéo nàng làm nũng một phen, hôm nay lại chớp chớp mắt: “Uống thuốc đắng? Vậy có phải là thân thể không được khoẻ?”

”Đúng vậy, bụng bị đau, đương nhiên thân thể không khoẻ.”

A Đoàn nhìn thoáng qua chén không đặt trên bàn, đã đáp ứng rồi thì phải làm được. Gật mạnh đầu vung tay lên: “Cô cô, người mau đi làm việc của mình đi, con muốn bắt đầu chép sách!” Nói rồi quay đi không dám nhìn nữa, sợ mình lại nhịn không được. Cái dáng vẻ không muốn của nàng làm Bích Sơ vui vẻ, buồn cười lắc đầu, tiểu hài tử thật là muốn vậy là vậy.

Cầm chén canh lên bỏ vào đĩa: “Vậy nô tỳ ra ngoài đây, tiểu thư cần gì cứ gọi một tiếng là được.”

Hai chủ tử này đều không thích có người hầu ở bên cạnh, chỉ muốn chơi với nhau. Thế nên lúc hai nàng ở cùng một chỗ thì sẽ không có nô tỳ nào ở trong phòng, tất cả đều đợi ở ngoài cửa, có việc gì chỉ cần gọi một tiếng là được.

A Đoàn vội vàng phất tay: “Người mau đi làm việc đi, con biết rồi.”

An Dương đối với những chuyện bên này hoàn toàn mắt điếc tai ngơ, mỗi ngày đều là một lần như vậy, sớm đã thành thói quen. Tuy rằng hôm nay cũng có chút kinh ngạc, A Đoàn thế nào lại không kéo cô cô làm nũng như mọi khi, nhưng mà hôm nay mẫu hậu bắt chép rất nhiều sách, thật sự không có thời gian để hỏi. Chờ A Đoàn đi tới, bút trong tay vẫn không ngừng, đầu cũng không ngẩng lên: “Nhanh lên nhanh lên, sáng mai mẫu hậu đã kiểm tra rồi đấy!”

A Đoàn ngồi xuống một bên bàn,cầm bút lên bắt đầu chép.

”Sao hôm nay lại cần mẫn vậy, trước kia mỗi lần bị phạt, chẳng phải người có thể không viết liền không viết sao?”

An Dương bi phẫn: “Mẫu hậu nói nếu sáng mai kiểm tra mà không có đủ bài thì sẽ không cho ta cưỡi Tiểu Hồng nữa!”

Tiểu Hồng chính là con ngựa nhỏ yêu thích của An Dương, cả người đều màu đỏ liền đặt tên là Tiểu Hồng.

Nhắc tới cưỡi ngựa động tác của A Đoàn chợt dừng lại, chột dạ nhìn thoáng qua An Dương, may mắn An Dương lại đang cắm cúi múa bút, căn bản là không rảnh để nhìn xem biểu tình của nàng là như thế nào. A Đoàn yên lặng trong lòng nói một tiếng xin lỗi, cũng bắt đầu nghiêm túc chép sách. Trong lòng áy náy, động tác cũng nhanh hơn, chép thật tốt một nửa của mình, An Dương bên kia vẫn còn hơn một nửa.

Đưa tay cầm thêm một ít chép tiếp làm cho An Dương thấy thật cảm động, kéo cổ tay A Đoàn: “Ngươi chính là tỷ muội tốt nhất của ta!”

A Đoàn lại cười khổ: “Có phúc cùng hưởng!”

An Dương cũng cười hì hì, bất quá lại dừng một chút sửa miệng: “Không đúng, chúng ta không phải tỷ muội, mẫu hậu nói về sau ngươi sẽ gả cho ca ca, ngươi sẽ là hoàng tẩu của ta, không phải tỷ muội,là...” Nghiêm túc nhớ lại lời nói của mẫu hậu.

”Là tẩu tử và muội phu! “ Không sai, mẫu hậu đã nói như vậy.

”Hơn nữa người ca ca ta thích nhất chính là ngươi, đối xử với ngươi thật tốt, so với ta thì hơn rất nhiều nha!”

Đây cũng chỉ là một câu nói vô tình của An Dương, lại làm A Đoàn nhớ đến chuyện cách đây hai tháng, đột nhiên tâm tình cũng đi xuống, bất mãn mở miệng: “Mới không phải nha, người thái tử ca ca thích nhất căn bản không phải là ta,huynh ấy thích một tỷ tỷ khác cơ, ta cũng đã từng thấy qua, rất là xinh đẹp...”

Loading...