Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hoàng Thượng, Ngài Thật Thơm! - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-13 00:31:39
Lượt xem: 4,030

"Hay để dịp khác vậy."

Nói xong, ta xoay người nhanh chóng mặc lại giáp.

Hoàng Thượng khẽ mím môi, ánh mắt thâm trầm không lộ rõ vui buồn. Một lát sau, người từ từ ngồi dậy, khẽ động tay một cái, sợi dây vốn trói chặt nãy giờ bỗng dưng rơi xuống.

Người đứng dậy, lắc nhẹ cổ tay còn hơi tê.

Nhìn thấy cảnh đó, ta không khỏi ngạc nhiên.

"Ngài không hề bị trói sao?"

Hoàng Thượng liếc ta một cái.

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

"Kỹ năng trói người của thuộc hạ nàng còn cần rèn luyện thêm."

"Chúng là binh sĩ g.i.ế.c giặc nơi chiến trường, đâu phải phường cướp bóc chuyên trói người."

Có thể trói người mà không làm tổn thương đã là tốt lắm rồi.

Lúc ta nói, Hoàng Thượng đã chỉnh trang lại y phục xộc xệch trên người, búi lại mái tóc dài, ánh mắt lạnh nhạt trở lại, biểu lộ phong thái của bậc thiên tử. Nếu không phải đôi mắt còn hơi đỏ, ta đã nghĩ rằng mọi việc vừa rồi chỉ là hư không.

"Chuyện vừa rồi, trẫm có thể không truy cứu. Tô Tướng Quân hãy nghỉ ngơi cho tốt, chớ có nghĩ ngợi nhiều."

Nói xong, người xoay mình mở cửa phòng, hướng ra bên ngoài dặn dò ám vệ: "Hồi cung."

Một đoàn người nhanh chóng rời đi.

Trong đầu ta chỉ vang lên những lời Hoàng Thượng vừa nói.

Chớ có nghĩ ngợi nhiều là ý gì?

Là chỉ chuyện sủng ái Hoàng Thượng?

Hay là chuyện kén rể?

Lý Dực lần này vi hành xuất cung, không có nhiều người biết đến.

Lúc này, sắc mặt người tối sầm lại, không biết vì chuyện gì mà khó chịu, sải bước rời khỏi tướng quân phủ.

Khi nhìn thấy bên ngoài đám nam nhân đang xếp hàng kén rể, mặt người càng thêm u ám, trừng mắt nhìn bọn họ một cái, rồi nhanh chóng rời đi.

Ám vệ phía sau không biết mình đã làm gì khiến người không vui.

"Hoàng Thượng, người không sao chứ?"

Lý Dực cau mày.

"Ai cho phép các ngươi đến?"

Ám vệ thưa: "Thuộc hạ tuân theo lệnh, luôn bảo vệ Hoàng Thượng từ xa, phát hiện người đột nhiên mất tích, chúng thuộc hạ lập tức tìm kiếm xung quanh, cuối cùng phát hiện có điều bất thường tại tướng quân phủ, nên lập tức xông vào cứu giá."

Hắn nghĩ lần này mình đã cứu giá rất kịp thời.

Lúc xông vào tướng quân phủ, hắn thấy rõ ràng, chỉ thiếu chút nữa là Hoàng Thượng đã bị Tô Tướng Quân tàn nhẫn hại đến nhục nhã.

Nghĩ đến đây, ám vệ vội vàng tranh công: "Hoàng Thượng, thuộc hạ đến nhanh không?"

Lý Dực đáp: "Hừ, mắt ngươi còn cần luyện thêm đấy."

Nói xong, người phất tay áo bỏ đi.

4

Sau khi Hoàng Thượng rời đi, cả sân viện đều đầy sự ngờ vực.

Thuộc hạ gãi đầu, mặt đầy thắc mắc chạy đến hỏi ta: "Tướng Quân, người vừa nãy trông quen mắt quá, hắn rốt cuộc là ai vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hoang-thuong-ngai-that-thom/chuong-4.html.]

Thuộc hạ của ta đều chưa từng thấy Hoàng Thượng, nếu không, đã không trói người mang đến đây.

Tuy nhiên, bọn họ không nhận ra, nhưng không có nghĩa là người khác cũng vậy.

Kinh thành tuy không rộng mà cũng chẳng phải nhỏ, chuyện ám vệ xông vào tướng quân phủ hôm nay chắc chắn đã lọt vào tai nhiều người khác, những đại thần vốn đã không ưa gì ta, nhất định sẽ mượn cớ này để công kích.

Nghĩ đến đây, ta không khỏi thấy đau đầu.

Chưa kịp sủng ái Hoàng Thượng đã gây ra nhiều rắc rối thế này.

Lúc này, thuộc hạ hỏi: "Tướng Quân, giờ thế nào đây? Chúng ta còn tiếp tục kén rể không?"

Ta nhìn qua đám người trong sân, phất tay.

"Không cần nữa, các ngươi về đi. Ta đã chọn được phu quân rồi."

Dù rằng phu quân này có chút phiền phức, nhưng ta là Trấn Quốc Tướng Quân, ta sợ ai?

Sáng hôm sau, ta theo lệ vào cung chầu buổi sớm.

Vừa bước vào đại điện, quả nhiên đã nhận được cáo trạng từ Ngự Sử.

Lão già cổ hủ ấy cúi đầu chắp tay trước Hoàng Thượng, nhưng không ngừng trừng mắt giận dữ nhìn ta.

"Hoàng Thượng, thần muốn tấu về Tô Tướng Quân!

"Vài ngày trước, Tô Tướng Quân trên đại điện đã vô lễ với Hoàng Thượng.

Hôm qua, nhiều người đã tận mắt chứng kiến, Hoàng Thượng bị thuộc hạ của Tô Tướng Quân trói đi, miệng còn lớn tiếng tuyên bố, muốn đưa Hoàng Thượng đến làm phu quân cho Tô Tướng Quân.

"Xin Hoàng Thượng trị tội phạm thượng, có ý đồ bất chính với Hoàng Thượng!"

Lời vừa dứt, cả đại điện đều im bặt.

Văn võ bá quan đều kinh ngạc.

Gì cơ?

Tô Tướng Quân có ý đồ bất chính với Hoàng Thượng?

Chuyện này...

Quả thật là việc mà nàng có thể làm.

Lúc này, sắc mặt Lý Dực đen như đáy nồi.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía ta, nhưng ta không hề nao núng.

"Phạm tội có ý đồ bất chính với Hoàng Thượng, triều đình ta có luật này sao?"

"Điều này... điều này..."

Ngự sử lúng túng.

Quả thật, trong luật pháp triều đình ta không có điều khoản này, bởi chưa từng có ai dám to gan cướp đoạt thiên tử.

"Nhưng mà, bản tướng quân thừa nhận, ta quả thật có ý đồ bất chính với Hoàng Thượng, cũng là ta ra lệnh cho thuộc hạ trói ngài ấy lại để làm phu quân của ta."

Lời vừa dứt, cả triều đình xôn xao.

Lý Dực trừng lớn mắt, ánh nhìn chằm chằm vào ta.

"Tô Tướng Quân, ngươi có biết mình đang nói gì không?"

Ta khẽ cười, không đáp.

Thuộc hạ của ta đã trói Hoàng Thượng, đây vốn không phải là chuyện nhỏ, muốn bảo vệ họ, chỉ còn cách để ta đứng ra gánh vác hết mọi trách nhiệm.

"Hoàng Thượng, Tô Tướng Quân phạm thượng, xúc phạm thiên uy, theo luật, phải bị giam vào thiên lao!"

Loading...