Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hôm Nay Có Rượu Hôm Nay Say - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-05-15 14:53:04
Lượt xem: 1,167

Tống Thầm im lặng, các đại thần có mặt cũng không ai dám lên tiếng.

 

Mọi người đều biết.

 

Hôm qua, chuyện phụ thân ta là tướng quân thủ thành thông đồng với giặc đã bại lộ.

 

Tống Thầm nổi trận lôi đình.

 

Không chỉ liên tiếp hạ ba thánh chỉ, điều động quân Úy Trì ở biên ải, mà còn bắt phụ thân và huynh trưởng ta vào ngục, xử tội đánh gãy xương sống.

 

Thậm chí còn có lời đồn rằng hắn muốn tru di tam tộc nhà họ Úy Trì.

 

Chuyện xảy ra quá đột ngột.

 

Cho đến khi ta vừa rồi ở trong ngục, cuối cùng cũng được tận mắt nhìn thấy phụ thân hấp hối.

 

Người từng oai phong lẫm liệt năm xưa, toàn bộ lưng đều là máu.

 

Để nói chuyện với ta, ông phải chống đỡ cơ thể, dựa vào tường.

 

Ông lau sạch m.á.u trên tay, yêu thương vuốt ve khuôn mặt ta.

 

"Thiện Thiện à, con gái ngoan, đừng khóc."

 

"Nhìn con khóc... phụ thân còn đau hơn cả bị hành hình."

 

Ta nắm chặt lấy tay phụ thân, trong lòng như có người xé ra một vết thương lớn.

 

Lúc này đây, đối mặt với Tống Thầm, ta thậm chí chẳng màng đến sự nhếch nhác của mình.

 

— Ta chỉ muốn những người nhà họ Úy Trì được sống.

 

"Úy Trì Thiện."

 

Cuối cùng, Tống Thầm cũng chịu mở miệng.

 

Hắn chậm rãi đi đến trước mặt ta, vẻ mặt không vui không buồn:

 

"Trẫm biết, ngày thường nàng dựa vào nhà họ Úy Trì nên kiêu ngạo, không coi ai ra gì, thật là oai phong."

 

"Nhưng hôm nay là ngày vui của trẫm và quý phi. Cho dù trời có sập xuống, nàng cũng không được xúc phạm."

 

Ngày vui sao?

 

Nhà họ Úy Trì bị diệt, cưới Liễu Miên Chân.

 

E là hôm nay, Tống Thầm được vui mừng gấp đôi.

 

"Thần thiếp thành khẩn cầu xin bệ hạ thu hồi thánh mệnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hom-nay-co-ruou-hom-nay-say/chuong-2.html.]

 

"... Tống Thầm, ta cầu xin chàng, được không."

 

Ta chưa bao giờ dùng thái độ hèn mọn như vậy để cầu xin hắn.

 

Nhưng hôm nay, ta vùi mặt trong tuyết, toàn thân run rẩy, chỉ lặp đi lặp lại một câu này.

 

Liễu Miên Chân đột nhiên lên tiếng.

 

Nàng ta nhẹ nhàng nói: "Thầm lang, trời lạnh giá rét thế này, chàng hãy đồng ý với tỷ tỷ đi."

 

Bốn chữ "trời lạnh giá rét" này lại nhắc nhở Tống Thầm.

 

Nhiều năm trước, cũng vào một ngày đông giá rét, Liễu Miên Chân bị ta tát một cái.

 

Nàng ta giận dữ bỏ đi nhưng lại lạc đường.

 

Khi Tống Thầm tìm thấy nàng ta, tay chân nàng ta đã đông cứng.

 

Lúc đó hắn vẫn chưa phải là hoàng đế, Liễu Miên Chân cũng chỉ là cô nhi hàng xóm đến nương nhờ hắn.

 

Nhưng Tống Thầm lại nổi giận, quở trách ta: "Nàng là con gái nhà tướng, thể chất khỏe mạnh. A Chân nàng ấy không giống vậy, rất sợ lạnh."

 

"Úy Trì Thiện, nàng ghen tị với nàng ấy đến vậy sao?"

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Ký ức ùa về, thiên tử Tống Thầm nhìn ta với vẻ mặt vô cảm.

 

Hắn tiện tay khoác áo choàng của mình lên người Liễu Miên Chân.

 

"Nếu nàng nguyện ý chân trần đi khắp cửu trùng cung cấm này. Có lẽ trẫm có thể cân nhắc, xử trí lại vụ nhà họ Úy Trì."

 

"Chỉ là, nàng có làm được không?"

 

Không biết là ai hít vào một hơi lạnh.

 

Nhưng ta như thể cuối cùng cũng nhìn thấy một tia hy vọng, liền dập đầu xuống đất.

 

"Thần thiếp tạ ơn."

 

Nhưng Tống Thầm dường như vẫn chưa hài lòng.

 

Sắc mặt hắn tỏ vẻ không vui: "Úy Trì Thiện, nàng không cầu xin chút ân điển nào cho bản thân mình sao?"

 

Ta gật đầu.

 

"Thần thiếp thật sự có một chuyện, muốn cầu xin cho bản thân."

 

— Cầu xin được đoạn tuyệt với quân vương, từ nay mỗi người một ngả.

 

Loading...