Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - 286
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:27:32
Lượt xem: 2
Khi đến cục cảnh sát, sau khi ghi chép lời khai, Chương Dạng ngồi ngay trên ghế dài, đưa tay xoa xoa giữa trán. Chị gái trong cục cảnh sát đã mang cho cô một ly nước ấm, cảm giác ấm áp truyền đến từ đầu ngón tay. Thật ra, vài tháng trước cô đã trải qua sóng gió, những tình huống nguy hiểm như thế này không phải là chưa từng gặp qua. Nhưng sáng nay, khi đối mặt với Võ Gia An cầm d.a.o xông lên, cô vẫn cảm thấy một chút sửng sốt.
Chương Dạng cúi đầu cười nhạo bản thân, tự mỉa mai mình đã làm ra vẻ. Sau khi uống xong ly nước ấm, cô định báo với Lục Anh Viễn rằng mình sẽ đi tới tòa soạn. Một chuyện nhỏ như vậy không thể khiến cô chậm trễ công việc. Nhưng khi vừa đứng dậy, cô đã thấy một bóng đen hạ xuống, theo sau là hơi thở quen thuộc bao quanh lấy cô.
Cảm nhận được hơi thở này, Chương Dạng cảm thấy như đã tìm được lãnh địa an toàn. Ngay khoảnh khắc đó, đôi mắt cô đỏ lên. Cô nghĩ, làm ra vẻ thì cũng làm ra vẻ, chẳng sao cả, cô có thể làm ra vẻ trước mặt chồng mình.
Cô chỉ là một người bình thường, đang đi làm thì thấy có người cầm d.a.o lao thẳng về phía mình, đương nhiên sẽ cảm thấy sợ hãi, không thể không yếu đuối mà cảm thấy ủy khuất đến mức muốn khóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/286.html.]
“Sợ hãi quá ư? Không có việc gì cả.” Người này rõ ràng đã chạy đến đây, trên người còn mang theo hơi nóng bỏng hơn cả mùa hè, thở dốc. Động tác của anh còn nhanh hơn Chương Dạng một bước, ôm chặt lấy cô, không để lại một chút khe hở nào.
Khi Quý Hành Tung nhận được điện thoại từ Lục Anh Viễn, anh lập tức lao tới. Đặc biệt khi nghe Lục Anh Viễn nói: “Hình như chị dâu bị dọa hoảng quá, gương mặt chị ấy trắng bệch ra.” Quý Hành Tung đã không còn ngồi yên, thậm chí trong suốt đoạn đường lái xe tới đây, anh tự trách quyết định của mình ngày hôm qua.
Nga
Anh biết rõ rằng Chương Dạng có thể bị người ta theo dõi thì lẽ ra anh nên xin nghỉ, tự đưa đón cô về nhà trong khoảng thời gian này, như vậy sẽ không có chuyện xảy ra sáng nay. Trong lòng Quý Hành Tung rất ân hận. Khi nói chuyện với Chương Dạng, một tay anh đặt trên đầu cô, trầm ổn nhưng cũng ấm áp, như muốn trấn an cô.
“Anh ở đây.” Quý Hành Tung cúi người, nói nhỏ.
Chương Dạng không nói gì, chỉ ôm chặt lấy Quý Hành Tung hơn một chút. Khi Lục Anh Viễn từ trong cục cảnh sát đi ra, thấy cảnh tượng này trên hành lang, cậu ta “chậc” một tiếng, thông minh không tiến tới quấy rầy mà đi thẳng ra ngoài cửa chờ Quý Hành Tung.