Hôn ước từ bé ? Đồng chí giải phóng quân ? - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-10-18 16:24:30
Lượt xem: 24
Mà ở ngay khi anh phỏng đoán xem Chương Dạng sẽ đưa ra yêu cầu gì, Chương Dạng đã mở miệng ra: "Hiện giờ em vẫn chưa có nghĩ ra nhưng mà cho anh thiếu nợ trước, khi nào mà em nghĩ ra sẽ nói cho anh biết."
Quý Hành Tung nhìn hai tròng mắt linh động lại có chút giảo hoạt của đối phương, trên mặt hiện lên nụ cười nhạt nhão: "Được." Anh nói.
Chút tính tình của Chương Dạng được Quý Hành Tung thỏa mãn rồi, lúc này cô mới cúi đầu uống sữa bò.
Ngày hôm qua cô cũng có uống một chút rượu, hơn nữa lượng vận động lúc tối và lúc sáng quá lớn nên bụng đã sớm đói tới dính vào lưng, hiện giờ cho dù chỉ là một ly sữa bò mà thôi cũng khiến cô cảm nhận được mỹ vị.
Hai ba hơi giải quyết xong một ly sữa bò, Chương Dạng vẫn là cảm thấy có chút đói bụng, cô nhanh chóng nhét lại cái ly vào trong tay Quý Hành Tung: "Còn có nữa không?"
Cô thật sự rất đói bụng.
Nhưng Quý Hành Tung lại không có cho cô uống nữa: "Nhịn lại, đợi chút là ăn cơm ngay." Chương Dạng cúi đầu trộm chép miệng.
Quý Hành Tung nói lập tức đúng thật là rất nhanh.
Nga
Thời gian có chút gấp gáp nhưng phẩm vị đồ ăn thật sự không tồi chút nào, Chương Dạng ăn ngon lành.
Chờ tới khi kết thúc bữa cơm trưa, Chương Dạng nâng má nhìn Quý Hành Tung bận rộn qua lại ở trong phòng bếp cô lâm vào trầm tư.
Từ góc độ này nhìn qua, cô vừa khéo có thể thấy được vòng eo thon gầy nhưng rắn chắc kia của Quý Hành Tung, còn có hai vai rộng lớn rắn chắc, tối hôm qua hai chân cô đều gác ở hai vai người đàn ông cũng không thấy người này có chút nặng nề khó chịu nào cả.
Nghĩ tới điểm này hai tai Chương Dạng đỏ lên, nhanh chóng ngừng lại hình ảnh kiều diễm trong đầu mình.
Cô nhẹ nhàng thở ra một hơi, trên mặt có chút rối rắm.
Ở trước ngày hôm qua cô và Quý Hành Tung đều hiểu rõ trong lòng mà không nói ra tự chia ra ngủ riêng, nhưng mà sau tối hôm qua cô cảm thấy chuyện này khả năng cần phải thương lượng lại đôi chút.
Khi Quý Hành Tung đi từ trong bếp ra thấy Chương Dạng đang duỗi tay chống đầu, vẻ mặt như đang đi vào cõi thần tiên mất rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-147.html.]
"Nghĩ cái gì vậy?" Quý Hành Tung hỏi.
"Nghĩ xem liệu về sau có phải chúng ta sẽ ngủ chung hay không?" Chương Dạng theo bản năng trực tiếp nói thẳng ra.
Mà sau khi cô bật thốt lên lời này cô bỗng nhiên ý thức được chính mình vừa nói cái gì tức khắc gương mặt trở nên đỏ bừng, ánh mắt cũng không biết nên đặt ở chỗ nào mới đúng, dáng vẻ kinh hoảng lộ rõ khiến anh nhìn không sót chút gì.
"Em không phải, em... chỉ..." Chương Dạng phát hiện ra chính mình có chút hỗn loạn.
Quý Hành Tung cũng sửng sốt một chút nhưng anh phản ứng rất nhanh, thoạt nhìn cũng trấn định hơn Chương Dạng rất nhiều.
Nếu như lúc này bỏ qua ý cười ẩn trong đáy mắt anh thì câu trả lời của anh cũng còn xem như có nề nếp: "Ừm, anh cũng đang suy xét." Anh chủ động thay thế sự xấu hổ của Chương Dạng, chuyển dời mọi mâu thuẫn lên trên người mình.
Chương Dạng: "..."
Tuy rằng Quý Hành Tung nói những lời này vừa vụng về lại thô bạo nhưng hiển nhiên là rất hữu dụng.
Chương Dạng không có nói năng giải thích lộn xộn nữa, ngược lại mở to đôi mắt ra, thanh linh mà đoan trang nhìn người đàn ông trước mặt ý bảo anh cứ nói tiếp đi.
Quý Hành Tung bị ánh mắt cô nhìn chăm chú vào, vốn dĩ chỉ thuận miệng rời đề tài đi mà thôi nhưng lúc này lại không thể không tiếp tục.
Quý Hành Tung cảm thấy này y như là tự vác đá nên vào chân mình vậy.
Cuối cùng cái đề tài này vẫn bị anh dùng dăm ba câu để kết thúc, Quý Hành Tung không có giao quyền chủ động cho Chương Dạng, chỉ là anh trực tiếp ôm người về phòng cùng nhau ngủ trưa thôi.
Thái độ này đã vô cùng rõ ràng rồi.
Chương Dạng trực tiếp bật cười ở trong lòng n.g.ự.c anh, cô duỗi tay túm lấy vải áo trước n.g.ự.c Quý Hành Tung, ngón tay không dùng sức lắm, thậm chí lòng bàn tay còn có thể cảm nhận được rõ ràng cơ n.g.ự.c phình lên của người đàn ông, ẩn chứa sức lực bồng bột.
"Em thích" Chương Dạng bỗng nhiên mở miệng nói như vậy.