Hồng Trần Như Mộng, Người Tỉnh Mộng Tan - Phần 11
Cập nhật lúc: 2024-11-02 20:39:41
Lượt xem: 621
Làm con tin, tuy nhục nhã, nhưng vẫn tốt hơn mất mạng ở Nam Thần, chỉ có người sống sót mới có tư cách tranh đoạt.
Ta vào Bắc Yến năm tám tuổi, làm con tin năm năm.
Lợi dụng thế lực mẫu thân để lại, ta mất thời gian ba năm cài đặt mạng lưới tình báo trong hoàng cung Bắc Yến.
Ngày đó nhận được tin, nhi tử của Hoàng hậu được lập làm Thái tử. Dù biết việc ta phải làm là đại sự, không thể gấp được, nhưng trong lòng ta vẫn vô cùng chán chường.
Ta quyết định ra ngoài đi dạo.
Cây lê trong hoàng cung Bắc Yến là nơi ta thích nhất. Mẫu thân ta yêu hoa lê nhất.
Bỗng nhiên một bóng dáng nhỏ bé xông vào tầm mắt ta, nàng như một con búp bê ngọc, ngẩng đầu hỏi ta: "Người có phải là thần tiên không?"
Ta gần như nhận ra ngay lập tức, nàng là Thiệu Hoa Công chúa mà cung nhân thường nhắc đến.
Nghe nói Thiệu Hoa Công chúa rất được sủng ái, nếu có thể thân cận với nàng, Hoàng đế Bắc Yến cũng có thể giúp ta một hai phần.
Nàng nói với ta, nàng tên là Nhan Chiêu.
Nói đến hai chữ Nhan Chiêu, dù không biết vì sao, nhưng ta có thể rõ ràng thấy ánh sáng trong mắt nàng, nàng thích cái tên của mình.
Ta gọi nàng là Chiêu Chiêu.
Nàng rất vui vẻ đáp lời.
Ta nghĩ, ta lại có thêm một quân cờ trong việc tranh đoạt ngôi vị.
Ta cố ý lấy lòng nàng, nhưng ta không ngờ, sau khi mẫu thân nàng qua đời, Hoàng đế Bắc Yến cũng không còn sủng ái nàng nữa.
Ta đã đi một nước cờ hỏng.
Nhan Chiêu lại ngày ngày đến tìm ta.
Hoàn cảnh của nàng lại khiến ta nhớ đến bản thân trong quá khứ. Ta động lòng trắc ẩn.
Phượng Dương cung quả thực là một nơi tốt để thu thập tin tức.
Ta đồng ý với yêu cầu của nàng, thường xuyên đến Phượng Dương cung tìm nàng, cùng chơi đùa và tặng quà cho nàng.
Trong hai năm ở bên Nhan Chiêu, ta ẩn mình chờ cơ hội, cánh chim dần dần mở rộng.
Trước khi rời đi, ta đến tìm nàng, tặng nàng một chiếc túi lông thỏ để sưởi ấm tay.
Nghiêm chỉnh mà nói, đây là lần đầu tiên ta tự chọn quà tặng cho nàng.
Nhưng nàng lại nổi giận.
Ta dỗ dành nàng như thường lệ, nói rằng ta sẽ đến đón nàng.
Không ngờ nàng lại tin thật.
Bảy năm sau khi gặp lại, nàng đã trở nên rạng rỡ xinh đẹp.
Ta đến để cầu thân cho Thái tử.
Ta vốn nghĩ Hoàng đế Bắc Yến sẽ chọn một nữ nhi trong tôn thất, nhưng không ngờ cái tên trong thánh chỉ lại là Công chúa Thiệu Hoa.
Ta đích thân mang thánh chỉ đến cho nàng, nàng vô cùng vui mừng nhận chỉ.
Còn ta, trong lòng không hiểu sao lại đau đớn âm ỉ.
Đã gả cho Thái tử, thì nàng đã trở thành kẻ thù của ta rồi.
Sau khi Thái tử đại hôn, ta không còn gặp lại Nhan Chiêu nữa.
Mà cuộc đấu tranh giữa ta với Thái tử ngày càng trở nên khốc liệt.
Tuy Thái tử là kẻ vô dụng, nhưng Quốc cữu lại bảo vệ hắn ta rất chặt, người của ta rất khó trà trộn vào được.
Thuộc hạ của ta bỗng nhiên nhắc đến Thái tử phi.
Hắn ta đã cùng ta vào Bắc Yến, chuyện giữa Nhan Chiêu và ta, hắn ta đều thấy rõ.
Hắn ta muốn lợi dụng Nhan Chiêu.
Trong lòng ta đọt nhiên trào lên cơn giận không biết cơn giận từ đâu đến, đuổi hắn ta ra ngoài.
Nhưng quyền thế quả thật quá hấp dẫn.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cuối cùng ta nghe theo đề nghị của hắn ta, lấy thân làm mồi, thu hút sự chú ý của Thái tử, biến Nhan Chiêu thành quân cờ đắc lực nhất trong tay ta.
Quả nhiên nàng làm rất tốt.
Ngày Thái tử đột tử, mây đen suốt hơn mười năm cuối cùng cũng tan biến.
Mà việc đầu tiên khi ta lên ngôi Hoàng đế là rửa sạch nỗi nhục làm con tin.
Công chúa hòa thân đầu độc Thái tử là một cái cớ rất tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hong-tran-nhu-mong-nguoi-tinh-mong-tan/phan-11.html.]
Còn việc để Nhan Chiêu sống hay chết, ta lại động lòng riêng.
Nàng đã giúp ta g.i.ế.c Thái tử, ta cũng có thể tha cho nàng một con đường sống.
Ta đã mua chuộc thái giám mang rượu độc, đổi rượu mang đến cho Nhan Chiêu thành thuốc giả chết, chuẩn bị lừa trời dối biển để đưa nàng đi.
Thái tử phi phải chết, nhưng Cố Mẫn Gia có thể sống.
Nhưng ta không ngờ, nàng cũng trúng độc.
Hai loại thuốc mâu thuẫn khiến nàng hôn mê mấy ngày.
Khi nàng tỉnh lại, trong lòng ta thực sự rất vui.
Ta vẫn dỗ dành nàng như thuở nhỏ, nói giang sơn này đều là sính lễ của ta.
Nhan Chiêu ngốc nghếch như vậy, nàng lại tin.
Đáng tiếc, ta là Hoàng đế Nam Thần.
Hoàng hậu của ta, phải là Khương Y.
Ba năm qua nàng không thèm để ý đến ta, ta nghĩ chỉ cần ngày ngày đến tìm nàng, nàng sẽ giống như ta ngày xưa, động lòng trắc ẩn.
Nhưng ta quên mất, nàng ngốc như vậy, làm sao hiểu được.
Khi nàng cầm d.a.o găm đ.â.m về phía ta, ta có chút ngạc nhiên.
Nàng yêu ta như vậy, sao có thể nỡ làm thế?
Đến nỗi ta quên cả né tránh, lồng n.g.ự.c đau nhói.
Thị vệ của ta phản ứng rất nhanh, ba bốn thanh kiếm đã lập tức đ.â.m xuyên qua lồng n.g.ự.c nàng.
Nàng như một đóa hoa lê, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Ta không thể phân biệt được là vết thương đau hay trong lòng đau, khi ta hoàn hồn thì đã ôm nàng vào lòng.
Nàng yếu ớt như sắp rời xa ta bất cứ lúc nào, nhưng vẫn cố chấp hỏi ta có thể gọi nàng là "Chiêu Chiêu" không.
Ta là quân chủ của Nam Thần, dưới chân là con dân Nam Thần.
Làm sao ta có thể bị tình cảm nam nữ ràng buộc?
Vì vậy ta không đáp lại nàng, chỉ siết chặt vòng tay, hét lớn gọi Thái y.
Ta không giữ được nàng.
Nhưng điều đó cũng không quan trọng nữa.
Ta đã có được quyền thế mà ta thích nhất.
Khương Y thường xuyên ân cần với ta. Ta rất mất kiên nhẫn, lần nào cũng lấy cớ bận chính sự để đuổi nàng ta đi.
Ngày hôm đó, lúc ta đuổi nàng ta đi như thường lệ, nàng ta lại cố chấp đứng trong điện.
"Lúc còn sống không trân trọng, sau khi người c.h.ế.t rồi lại giả vờ đau khổ, thâm tình muộn màng, ngài làm cho ai xem? Đáng đời ngài phải cô đơn cả đời."
Những lời nàng ta nói, đủ để ta phế truất nàng ta. Nhưng ta chỉ xua tay bảo nàng ta về.
Bởi vì nàng ta nói không sai một chút nào.
Thuở thiếu niên ta tưởng rằng những trò nhỏ dỗ dành Nhan Chiêu vui vẻ đều chỉ là một niềm vui nho nhỏ của ta.
Người có thể bước vào trái tim ta, đã bị ta tự tay hủy hoại từ lâu rồi.
Quyền thế tốt lắm.
Chỉ là, trên cao lạnh lẽo.
Tiếc rằng cuối cùng ta đã hiểu ra quá muộn.
- Hết -
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Bên dưới đây là phần giới thiệu của bộ truyện | Sổ Tay Công Lược Trái Tim Phu Quân | đã được đăng tải full trên MonkeyD, nếu mọi người thấy hứng thú có thể tìm theo tên để đọc nhé!
Vì ánh trăng sáng, Tiểu Hầu gia giữ mình trong sạch. Hầu phu nhân nôn nóng bế cháu, làm chủ cưới ta về, đặt nhiều kỳ vọng. Tiểu Hầu gia hiên ngang lẫm liệt, tránh ta như tránh tà.
Ta xoa vai cho hắn, hắn đen mặt. Ta đ.ấ.m chân cho hắn, hắn bỏ chạy. Nửa đêm ta lăn vào lòng hắn, hắn giận đến mức phải đi tắm nước lạnh.
Thực sự không còn cách nào khác, ta định hòa ly với hắn.
Đêm đó, hắn lại lén lút chui vào chăn của ta.
"A Nam ngoan, đến lượt ta hầu hạ nàng, đừng hòa ly nha."
- Sổ Tay Công Lược Trái Tim Phu Quân -