Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Hung Trạch <Series Kim Giác Kỳ Đàm> - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-03 14:25:23
Lượt xem: 520

Sau khi mua nhà mới, tôi phát hiện người sống đối diện nhà tôi không phải người.

Mà là một hộp tro cốt.

Vào hôm tiết thanh minh, người con hiếu thảo của gia đình đối diện ở ngay hành lang đốt giấy tiền vàng mã.

Chồng tôi ra ngoài nói lý một trận nhưng kết quả lại bị đánh.

Còn bắt con trai ba tuổi của tôi dập đầu xin lỗi.

Trong lúc quỳ tạ tội, bà lão trong bức di ảnh mỉm cười.

01.

Sau 5 năm kết hôn, vợ chồng tôi cuối cùng cũng mua được một căn hộ.

Chuyển đến đây không lâu, tôi bắt đầu cảm thấy nhà đối diện kỳ lạ thế nào.

Ngày thường cũng không có động tĩnh gì, cửa tối om, rèm cửa cũng tối đen.

Luôn luôn được che chắn kỹ càng, không có bất kỳ ánh sáng nào có thể xuyên qua được.

Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ tiết thanh minh.

Trời còn chưa sáng, bất chợt nghe thấy tiếng gào khóc thảm thiết inh ỏi ở ngoài cửa.

Thông qua mắt mèo, tôi nhìn thấy ở dọc hành lang đặt một chậu than, có nhiều người đang nhảy múa xung quanh.

Chồng tôi nghe thấy tiếng động cũng tỉnh giấc, đi ra ngoài xem.

Hóa ra là bảy vị đạo sĩ, vài người cầm kiếm, vài người cầm đuốc, vài người khác lại cầm cồng chiêng.

Vừa nhảy vừa rải giấy tiền khắp nơi.

Vương vãi khắp cả hành lang, thậm chí một số còn dính chặt vào cửa căn hộ của tôi.

Tim tôi đập “lộp bộp” một cái, có một dự cảm không lành, đây chẳng phải là…

“Lạch cạch…”

Cánh cửa đối diện mở ra.

Một bà lão u ám nhìn tôi.

Nói chính xác thì đó là bức di ảnh đen trắng của một bà lão, cao tầm một mét, treo ở giữa phòng.

Trên bàn cúng có một hũ tro cốt, hai bên đặt đầy nến, nhang và nguyên bảo, hoa giấy và một đôi kim đồng ngọc nữ bằng giấy đặt cạnh hai bên.

Cả căn phòng trông như là linh đường trong nhà tang lễ, đặt hướng đối trực diện với cửa nhà tôi.

Lúc đó tôi gần như bật khóc, ngay cả ý nghĩ muốn c.h.ế.t cũng lóe lên trong đầu rồi.

Đối diện với nhà chúng tôi là nơi cất tro cốt.

02.

Khi cửa của hai ngôi nhà đối diện nhau mở ra, một cơn gió bất ngờ thổi hắt vào hành lang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/hung-trach-series-kim-giac-ky-dam/chuong-1.html.]

Bức di ảnh của bà lão bất ngờ rơi từ trên tường xuống, làm đổ chiếc bàn bày đầy đồ cúng cùng tro nhang, khiến tia lửa b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ngọn lửa trong lò than ở hành lang vốn cũng nhỏ nhưng đột nhiên nó bùng lên và theo gió cuốn về phía nhà tôi.

Dù tôi tránh được nhưng chữ “Phúc” dán trên cửa lúc đó đã bốc cháy.

Chồng tôi hoảng loạn, đá đổ chậu than, dẫm lên tờ giấy màu vàng đang rực cháy.

Nhà đối diện lại đi ra thêm hai người đàn ông trung niên, một mập một ốm.

Người đàn ông gầy gò bước tới một chân đạp chồng tôi ra, chỉ tay chửi:

“ ** má mày chứ!”

"Chúng mày đi ra làm gì?" Tên mập cũng trừng to mắt, hét lên.

Thêm vài người bước ra từ trong căn phòng đó, họ đều mặc vest đen, trên bắp tay và cổ đều có hình xăm, trông rất hung dữ, trong chớp mắt đã chen chúc chắn cả dãy hành lang.

Chồng tôi ngồi bệt xuống đất, choáng váng.

Hóa ra họ đang thực hiện nghi lễ Phá địa ngục, Phá huyết hồ, siêu độ vong hồn.

Khi buổi lễ đến gần cuối, đạo sĩ sẽ dùng kiếm gỗ đập vỡ tám viên gạch ngói trên mặt đất tượng trưng cho ranh giới của địa ngục, sau đó đốt luôn cổng địa ngục làm bằng giấy bên cạnh mới xem như xong lễ.

Gạch ngói vừa rồi đã bị chồng tôi làm cho vỡ tan, cổng địa ngục trước cửa nhà đã bị tôi làm đổ và bốc cháy.

Chúng tôi đã vô tình làm gián đoạn việc làm phép của đạo sĩ rồi.

Nhìn thấy vẻ mặt hung hãn của hơn mười người bên kia, tôi lúc đó có chút sợ hãi, chồng tôi cũng không muốn gây chuyện nên nhẹ giọng nói:

"Đốt lửa ở hành lang rất dễ gây ra hỏa hoạn..."

"Mày con mẹ nó là ai? Lo lắm chuyện thế?" Người đàn ông gầy gò nói.

“Nhưng mà…” Chồng tôi chỉ vào cửa nhà chúng tôi. “Xém nữa đã cháy cả cửa nhà chúng tôi rồi.”

"Cháy chưa? Tao hỏi, đã cháy nhà chúng mày chưa?" Người đàn ông gầy gò từng bước tiến lên và dùng ngón tay chọt vào n.g.ự.c chồng tôi.

"Cháy thật, bao tiền, đền là được!" Tên mập ở một bên lên tiếng.

Người đàn ông gầy gò một tay nắm lấy cổ áo của chồng tôi, tay kia chỉ vào những viên gạch vỡ tan tành trên mặt đất và cổng địa ngục giấy.

"Nói xem, đống này bây giờ tính thế nào?"

Tên đạo sĩ có tiếng nói nhất ở một bên sờ ria mép, vẻ mặt lo lắng nói với tên mập:

“Nếu lão phu nhân không thể thuận lợi lên đường, thì tất cả con cháu của bà đều sẽ bị ảnh hưởng.”

"Những thứ này, chúng mày đền thế nào?" Tên mập hỏi.

Khi bị người nói như vậy, chồng tôi cũng đứng ngu luôn tại chỗ, anh ấy cũng cảm thấy mình sai nên đáp:

"Vậy...tôi xin lỗi, không ấy mấy cậu cứ làm lại lần nữa?"

Tên béo liếc nhìn đồng hồ.

"Giờ lành cũng đã qua mất rồi, làm sao có thể làm lại lần nữa? Chúng mày có biết thuê những cao thủ cấp cao này tốn bao nhiêu tiền không?"

 

Loading...