5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 182
Cập nhật lúc: 2024-09-18 14:04:27
Lượt xem: 71
"Ừ." Phó Hàn Châu nói: "Tôi sẽ không bỏ qua cho nhà họ Tần, chuyện này tôi nói trước với cậu một tiếng."
Nghe đến đây, Tần Dực siết chặt nắm đấm, "Chuyện này, có thể giao cho tôi tự mình xử lý được không?"
Phó Hàn Châu kinh ngạc nhìn anh ta, "Đó là cha ruột của cậu... Cậu xuống tay được sao, dù sao ông ta cũng nuôi cậu nhiều năm như vậy."
"Tôi có thể."
"Vậy thì được." Phó Hàn Châu nói: "Còn nữa, hủy hôn với Tống Mẫn Nhi đi. Cô ta không thể gả vào đây!"
Tống Mẫn Nhi bỏ trốn, để Tô Úc Nhiên thế thân, từ lúc cô ta bỏ trốn, cô ta đã định sẵn không có duyên với Phó gia.
Nghe đến đây, Tần Dực đáp: "Tôi vốn cũng không muốn cưới cô ta."
"Vậy sao cậu còn đưa cô ta về?" Phó Hàn Châu liếc nhìn Tần Dực, nếu không phải nể mặt cậu ta, không muốn để cậu ta cảm thấy người nhà mình vừa trở về đã đối xử không tốt với cậu ta, thì hôm nay anh cũng sẽ không ăn bữa cơm này với Tống Mẫn Nhi.
Nghe Phó Hàn Châu nói vậy, Tần Dực sững ra, anh ta cố ý cùng Tống Mẫn Nhi hoàn toàn là vì tức giận Tô Úc Nhiên.
Nghĩ muốn cho cô chút bài học.
Để cô thấy mình và Tống Mẫn Nhi ở bên nhau, chắc chắn sẽ hối hận...
Nhưng làm sao anh ta ngờ được, chồng của Tô Úc Nhiên lại là Phó Hàn Châu.
Trước đây anh ta luôn cho rằng Tô Úc Nhiên gả cho kẻ lừa đảo, nào ngờ...
Là mình ngu ngốc.
Những lời này, anh ta cũng không dám nói ra trước mặt Phó Hàn Châu.
Phó Hàn Châu cũng không truy hỏi, rời khỏi thư phòng.
Dưới lầu, Tô Úc Nhiên nhìn Tống Mẫn Nhi sau khi nghe câu trả lời của mình, vẫn luôn nhìn chằm chằm mình, không nói gì.
Đoán rằng lúc này trong lòng Tống Mẫn Nhi chắc hẳn như đánh đổ chai gia vị, ngũ vị tạp trần.
Mặc dù trước đây cô ta đối với Tần Dực một bộ dáng không rời không bỏ, nhưng thứ Tống Mẫn Nhi thích, chưa bao giờ là một người đàn ông nào đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-182.html.]
Chỉ cần là đàn ông đẹp trai, nhà giàu, có thể cho cô ta nở mày nở mặt, cô ta đều thích.
Huống chi là người đàn ông có gia thế và nhan sắc đều thuộc hàng cực phẩm như Phó Hàn Châu.
Tô Úc Nhiên nói: "Còn chuyện gì nữa không? Nếu không còn gì, tôi đi nghỉ ngơi đây."
Tống Mẫn Nhi nói: "Đừng đi!"
Tô Úc Nhiên nhìn cô ta, "Sự đã rồi, thật ra cô nói gì với tôi nữa cũng vô dụng."
Tống Mẫn Nhi nói: "Tô Úc Nhiên, cô không thấy cô nên cảm ơn tôi sao? Nếu không phải tôi nhường cơ hội cho cô, bây giờ làm sao cô có thể trở thành vợ của Phó Hàn Châu?"
"..." Tô Úc Nhiên nhìn chằm chằm Tống Mẫn Nhi, nhớ lại lúc trước, cô ta và mẹ cùng nhau ép mình gả đi, đâu có bộ dạng này.
Cô cười nhạt một tiếng, nói: "Cô đừng quên, lúc trước cô nói anh ấy là kẻ điên, nói anh ấy sẽ bạo hành gia đình, không muốn gả cho anh ấy, tôi mới gả! Tôi cảm ơn cô? Đầu óc cô có vấn đề à?"
Tống Mẫn Nhi nói: "Vậy thì sao? Nhà họ Phó ban đầu muốn cưới là tôi! Bọn họ nhìn trúng tôi mới chọn. Tô Úc Nhiên, cô sống ở Phó gia không tốt lắm đâu nhỉ?"
Nghe Tống Mẫn Nhi nói vậy, Tô Úc Nhiên khựng lại.
Chuyện này đều bị Tống Mẫn Nhi nhìn ra rồi!
Tống Mẫn Nhi đánh giá bộ đồ hàng chợ trên người cô, "Làm sao Phó Hàn Châu có thể thích loại phụ nữ cứng nhắc nhàm chán như cô chứ? Nếu anh ấy đối xử tốt với cô, cũng sẽ không đuổi cô khỏi ZT, để cô đi nơi khác làm việc! Còn tôi, bây giờ vẫn còn ở ZT đấy! Nếu tôi gả cho anh ấy, tôi nhất định có thể khiến anh ấy cưng chiều tôi!"
Cô ta cố gắng tìm ra dấu vết Phó Hàn Châu không quan tâm Tô Úc Nhiên từ đủ loại sự việc.
Nghe Tống Mẫn Nhi nói vậy, Tô Úc Nhiên nói: "Anh ấy có cưng chiều hay không tôi không biết, nhưng cô... chắc chắn là không có cơ hội đâu."
Vừa rồi trước khi lên lầu, Phó Hàn Châu còn cố ý nói rõ, không cho Tống Mẫn Nhi ở lại.
Tống Mẫn Nhi nói: "Có cơ hội hay không, không phải do cô nói là được!"
Chỉ miễn sao lòng Phó Hàn Châu không hướng về Tô Úc Nhiên, cô ta vẫn còn cơ hội!
Cô ta thậm chí còn cảm thấy, Phó Hàn Châu đối xử với mình như vậy cũng là vì tức giận chuyện cô ta bỏ trốn.
Chứ không phải vì ghét bỏ cô ta!
Đúng lúc này, Phó Hàn Châu đi tới, ánh mắt rơi trên người Tống Mẫn Nhi, "Sao cô còn chưa đi?"