5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 207
Cập nhật lúc: 2024-09-19 06:48:39
Lượt xem: 72
Phó Hàn Châu lại cho rằng cô ta kém hơn Tô Úc Nhiên?
Anh ta có mắt nhìn không vậy?
Tô Úc Nhiên đang nằm trên giường, cô vừa mới tỉnh ngủ, nhớ đến chuyện sáng nay với Tần Dực…
Lúc này Phó Hàn Châu có phải đã biết chuyện hôm nay rồi không?
Chắc anh ta đang tức giận rồi nhỉ?
Cửa truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó, có người gõ cửa.
Tô Úc Nhiên bò dậy mở cửa, thấy Phó Hàn Châu đứng ở cửa, đi cùng anh ta còn có Thu Sinh và bác sĩ…
Cô chỉ thấy một đám người xuất hiện trước mắt.
Phản ứng đầu tiên là, Phó Hàn Châu dẫn người đến bắt cô?
Chỉ vì chuyện sáng nay?
Thấy cô ngây ngốc nhìn mình, Phó Hàn Châu trầm mặt, nói: “Ngây ra nhìn tôi làm gì?”
“Sao anh lại đến đây?” Tô Úc Nhiên cẩn thận hỏi.
Phó Hàn Châu nhìn dáng vẻ sợ hãi mình của cô, nhớ đến lời Tống Mẫn Nhi liền thấy tức giận…
Anh nói: “Không phải em bị bệnh sao?”
“Bị bệnh? Không có mà…”
Nói đến đây, Tô Úc Nhiên khựng lại, nhớ đến Tống Mẫn Nhi, chẳng lẽ có liên quan đến cô ta?
Phó Hàn Châu nhìn cô, ngoài sắc mặt hơi kém ra, chỗ nào cũng ổn.
Phó Hàn Châu nói với Thu Sinh: “Ai gọi điện cho cậu?”
“Là bà Lý, tôi đi gọi bà ấy lên!”
Thu Sinh vội vàng đi gọi người.
Không lâu sau, bà Lý lên lầu.
Phó Hàn Châu nhìn bà Lý, hỏi: “Không phải bà nói Tô Úc Nhiên bị bệnh sao?”
Anh lo lắng suốt dọc đường, còn dẫn theo bác sĩ, kết quả, trò cười lại là chính anh?
Bà Lý nói: “Là ý của Mẫn Nhi, nó bảo tôi gọi anh đến, nói có chuyện muốn nói với anh!”
Bà cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Nghĩ Tống Mẫn Nhi nói chuyện với Phó Hàn Châu, sẽ có kết quả tốt…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-207.html.]
Nghe bà Lý nói vậy, Phó Hàn Châu nhớ đến những lời Tống Mẫn Nhi vừa nói, vậy nên, đây chính là mục đích họ gọi anh đến?
Ánh mắt Phó Hàn Châu dừng lại trên người Tô Úc Nhiên, “Tô Úc Nhiên, đây cũng là ý của em?”
Giọng điệu anh rất nghiêm khắc.
Bà Lý nghe vậy, liền đi tới, chắn trước mặt Tô Úc Nhiên, “Phó tiên sinh, anh đừng nói chuyện như vậy, sẽ dọa Nhiên Nhiên nhà chúng tôi đấy! Mẫn Nhi nói, Nhiên Nhiên sống không tốt ở Phó gia, xem ra là thật. Thái độ của anh với nó, căn bản không giống thái độ một người đàn ông nên có với phụ nữ, ngay cả sự tôn trọng cơ bản cũng không có!”
Bà Lý vô cùng cứng rắn, không giống một bà cụ nông thôn bình thường chút nào.
Tô Úc Nhiên cũng giật mình.
Phó Hàn Châu cũng sững người, nhìn bà cụ đang chắn trước mặt mình, anh cảm thấy buồn cười, “Bà đang dạy tôi làm việc à?”
Bà Lý nói: “Nhiên Nhiên là con gái nhà họ Tống, nhà họ Tống cũng không phải dễ bắt nạt! Nếu anh bắt nạt nó, chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý! Cha mẹ nó cũng sẽ không đồng ý!”
Phó Hàn Châu nói: “Đây là chuyện của vợ chồng chúng tôi, bà xen vào quá rồi! Dù cha mẹ cô ấy có ở đây, cũng không có tư cách này!”
Lúc này Phó Hàn Châu có chút tức giận.
Cảm thấy bà Lý thật sự xen vào quá nhiều!
Một bà cụ hàng xóm không liên quan cũng có thể quản chuyện nhà anh?
Tô Úc Nhiên bất mãn với anh, có thể nói thẳng, cần gì phải tìm người khác đến làm anh mất mặt?
Tô Úc Nhiên thấy anh lạnh mặt, giọng điệu nói chuyện mang theo lửa giận bị kìm nén, sợ anh sẽ nhắm vào bà Lý.
Với năng lực của Phó Hàn Châu, những người bình thường ở nông thôn như họ, làm sao đấu lại Phó Hàn Châu?
Tô Úc Nhiên kéo bà Lý ra sau lưng mình, nói với Phó Hàn Châu: “Phó Hàn Châu, bà Lý không có ý xúc phạm anh. Anh đừng giận bà ấy!”
Chương 118: Cảm thấy tức ngực
Cô che chở bà cụ phía sau, xem mình như người ngoài?
Phó Hàn Châu trầm mặt, kìm nén sự khó chịu, luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt khiến người ta tức giận.
Nhưng vẫn đang nói lý lẽ với cô, “Là tôi muốn giận bà ấy, hay là bà ấy đang chọc giận tôi, còn nữa… Tô Úc Nhiên, em cũng muốn đổi lại với Tống Mẫn Nhi sao? Muốn cô ta làm vợ tôi, rồi em có thể ở bên Tần Dực, ý em là vậy sao?”
Anh có thể chấp nhận cô không thích mình.
Nhưng nhường anh cho Tống Mẫn Nhi là sao?
Thấy Phó Hàn Châu chất vấn mình gay gắt như vậy, Tô Úc Nhiên khựng lại, nhớ đến chuyện sáng nay…
Bây giờ anh ta tức giận như vậy, chắc chắn cũng có liên quan đến chuyện đó!
Nếu không, cũng sẽ không nhắc đến Tần Dực.
Tô Úc Nhiên cũng không muốn giãy giụa nữa.